Mình sẽ còn gì mấy chục năm sau
Để mà giận, trách, hờn hay han hỏi?
Dẫu cố bước nhưng đôi chân đã mỏi
Hoặc đã rời về thế giới bên kia.
Biết đằng sau bao nhiêu mỗi tấm bia
Là nấm đất của những người quá cố
Dù đã yêu hay hận thù quá độ
Đều nằm yên, nghe gió thổi rì rào.
Có gì vui mà đeo đuổi khát khao
Khi vỡ mộng lại mang buồn vô cớ
Hận – trách mình như ở đời là nợ
Rồi trốn mình, trốn thế giới xung quanh.
Phận con người, vạn kiếp vẫn mong manh
Vậy hãy tốt với nhau khi còn sống
Mở lòng ra để thấy trời thêm rộng
Và an hoà trong chính cõi tim ta.
Thanh Bình
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.