Thơ: Niềm tin

Nghệ thuật 17/01/20, 15:00

Theo chân Đức Sáng Thế Các Thần xuống trần gian Qua tầng tầng lớp lớp Không gian và thời gian Chịu bao nhiêu khổ nạn Rơi vào tỉnh vào mê Trong xác thân nhân thế Tu Đức, Tâm trở về Tự tỏa Đức chói sáng Cứu vớt mọi chúng sinh Ra khỏi vòng hoại diệt Với tấm lòng ...

Lời kêu gọi từ hai bức tranh: Ai sẽ cứu loài người cùng trái đất, ngoài bạn, tôi, và tất cả chúng ta?

Nghệ thuật 27/12/19, 20:00

Đứng dưới mưa tầm tã Manhattan Mắt em mở to, lệ bầm tím tái - Ở Trung Quốc, hàng triệu người bị hại Hãy cứu những người bị giết bởi niềm tin! Bao ngày rồi kiên cường ở nơi đây Quên bão tuyết sông Hudson thổi rát Anh kêu gọi: "Hãy dừng ngay tội ác Đối ...

Theo chân Chúa xuống trần gian lửa cháy, cho hết mát trong tôi thanh thản trở về…

Nghệ thuật 25/12/19, 09:02

Tôi yêu Chúa  Cho dù tôi ngoại đạo, Song tôi tin  Có Chúa ở trên trời. Tôi yêu Chúa Bởi vì người kiên nhẫn, Trao cho tôi   Chân thật với từ bi. Tôi yêu Chúa Con đường Người cứu rỗi, Những linh hồn  Tội lỗi nhuốm cả tôi. Tôi yêu Chúa Tỏa trong tôi chói lọi, Mùa Giáng sinh  Chúa tặng một nụ cười . Tôi ...

Lúa chín cúi đầu, sông sâu tĩnh lặng

Nghệ thuật 18/12/19, 09:26

Kìa 'lúa chín cúi đầu' khiêm tốn Tránh được cơn hao tổn bão giông Người ngay không quản bao đồng Càng không hướng ngoại, những mong sửa mình Tâm bất hảo bất bình mới dễ Quyết một phen dâu bể là đây Hỡi ôi đức mỏng nghiệp dày Còn trông chi nữa, bấy chầy đớn đau! Trọng hàm ...

Ở cho có đức, có nhân, mới mong tự tại mà ăn lộc trời

Nghệ thuật 04/12/19, 08:49

"Lấy điều muôn thuở dặn con Dẫu mà gặp tiết nước non xoay vần Ở cho có đức, có nhân Mới mong tự tại mà ăn lộc trời"...(*) Lời xưa thâm thúy tót vời Những mong vun vén cho người hiển vinh Khuyến lương, trọn nghĩa vẹn tình Tâm cơ gây sự bất bình tránh xa Bức hại ...

Viết oán thù lên cát, để cho gió cuốn đi…

Nghệ thuật 30/11/19, 08:26

"Viết oán thù lên cát Để cho gió cuốn đi Và xin hãy khắc ghi Lòng biết ơn lên đá"... Trăm sông dồn biển cả Nhờ biết hạ thấp mình Gió vô ưu vô hình Nhờ buông - không vướng víu Hoa sen thơm dìu dịu Nhờ tâm chẳng vấy bùn Núi muôn thuở trường tồn Nhờ vững vàng kiên định Người ...

End of content

No more pages to load