Bối cảnh ra đời của bài thơ: Tác giả bài thơ cảm khái trước tinh thần kiên định nhưng từ bi của các học viên của Pháp Luân Đại Pháp, một môn tu luyện có nguồn gốc Phật gia cổ xưa, đã viết nên bài thơ này, trong bối cảnh 18 năm kể từ ngày môn tập ôn hòa này bị đàn áp tại Trung Quốc. Từ đó đến nay đã hơn 18 năm, với những lời vu khống và phỉ báng dối lừa toàn bộ dân chúng về sự thực Pháp Luân Đại Pháp, cuộc bức hại tàn khốc này chưa hề dừng lại mặc dù nhiều tội ác ghê rợn đằng sau nó đã bị phanh phui. Còn các học viên luôn vẫn kiên định với nguyên lý từ ba chữ vàng ‘Chân Thiện Nhẫn’, bất bạo động, yêu cầu chấm dứt cuộc bức hại theo cách ôn hòa.
Cũng trong 18 năm này, Pháp Luân Đại Pháp, do sự tốt đẹp mà môn tu luyện này mang lại, đã được truyền rộng và ưa chuộng trên toàn thế giới…
***
Mười tám năm rồi… Mười tám năm đã trôi…!
Khoảng thời gian đủ dưỡng nuôi một con người khôn lớn!
Những… tháng ngày quá lâu… cho một lời nói dối…
Bóp nghẹt cảnh đời… cả trăm triệu niềm tin!
Mười tám năm rồi… Bao nhiêu lớp trẻ em?
Phải đằng đẵng lắng nghe… những thấp hèn ngụy tạo…
Bao người tốt oằn vai gồng gánh đời giông bão
Kiên định, lặng thầm, tần tảo, bao dung…
Mười tám năm trời… Bên …tha hoá lương tâm…
Đấu đất, đấu trời, phủ định Thần, Đạo, Đức…
Quy tất cả ra bạc tiền, vật chất…
‘Đạo đức ăn được à ?…cho giá lấy vài cân!’
Mười tám năm rồi… bên… không chọn đấu tranh!
Hoà ái, từ bi lấy thiện lành biểu đạt
Thức tỉnh thế nhân khỏi những lời hắc ám
Thoát cảnh mưu ma ‘giả – ác – bạo’ dối lừa.
Mười tám năm rồi – bên …đày ải gió mưa!
Mười tám năm trời – bên ….dối lừa trắng trợn
Mười tám năm…phân chính – tà / thiện – ác…
Thiên lý công minh, sẽ không chút sai nhầm.
Họ …
Những người tu luyện Pháp Luân Công
‘Chân – Thiện – Nhẫn’ …. Rọi sáng đường muôn thuở!
Thụy Du