luân hồi
Ai còn ai mất sau một kiếp? Mấy ai thấu suốt cõi vô thường!
Một ngày trôi qua, lại đến ngày Kiếp người quanh quẩn vui, buồn, say Trăm năm mắt khép, người tạ thế Chỉ còn thì thào với cỏ cây Không có giấc mơ nào mãi mãi Danh lợi ngắn ngủi cõi trần ai Một đời truy cầu mệt thân xác Hạnh phúc là khi không nghĩ hoài! Cành cây ...
Buông hết muộn phiền với khát khao, ta tĩnh lặng bình thản nhìn nhân thế
Sao khát thế , Dù rễ cây sũng nước ? Dù gốc cây lép nhép đẫm mưa phùn? Lá cây khát màu xanh, Ngửa mặt nhìn xam xám, Đông không trôi, Thiu thỉu ánh mặt trời... Sao khát thế, Khát một nụ cười, Dù chỉ một người, Trong hành lang quạnh ...
Cuộc đời bãi bể nương dâu, trăm năm thoáng chốc có đâu là gì?
Lại một ngày mới đến Chim sẽ ca và hoa sẽ nở Mặt Trời tuôn nắng mới Làm rạng rỡ Nụ cười nhân thế Dù ở nương dâu hay ngoài bãi bể Biến cải cuộc đời Những lớp sóng gối đầu nhau Niềm vui gối lên nỗi đau Nụ cười làm khô nhanh ...
Sài Gòn: Sông kia đang nhỏ lại, những phù hoa lẫn khuất hoàng hôn…
Từ trên cao, ạt ào gió thổi , Sông Sài Gòn như kênh chật chội, Những chiếc tàu nặng nề mệt mỏi, Những dòng người nườm nượp qua cầu... Hướng về mảnh gương nhoè xam xám phía xa, Mặt trời lặn hoàng hôn đen đậm lại. Bầu trời không mây, sao mà trống trải? Ngọn gió Bắc ...
Vòng quay cát bụi lòng vòng, trăm năm để một tấm lòng xót xa…
Trông lên chẳng thấy có ai Trông xuống dù chỉ một người cũng không Trông ngang điệp điệp trùng trùng Đất trời bề bộn một vùng nhân gian Hiền lành xen với gian tham Giàu sang cứu nổi cơ hàn được chăng Người thảm bại kẻ vinh thăng Bao nhiêu cơ nghiệp có bằng hư vô? Bao giờ ...
Mong manh cũng một kiếp người…
Người tìm chốn lạ Đông Đoài Ta đang du ngoạn cửa ngoài Tử Sinh Người vui đón biển bình minh Hoàng Hôn thời Mạt, ta nhìn mà đau Chữ Tình gỡ mãi trong nhau Bức tranh nhân thế, kiếp sau đâu còn Người tìm hạnh phúc vuông tròn Kim tiền choáng lộn, thỏi son không màu Ta nhìn ...
Tôi nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Con chim ở đậu cành tre Con cá ở trọ trong khe nước nguồn Tôi nay ở trọ trần gian Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời Xưa kia ở đậu miền xa Cơn gió ở trọ bao la đất trời Nhân gian về trọ nhiều nơi Bâng khuâng vì những ...
Hiện tượng Luân Hồi ẩn sau những lời dạy bí mật của Chúa Giê-su
Nhiều thư tịch cổ của Ki-tô giáo đã đề cập đến những lời dạy bí mật của Chúa Giê-su về sự tồn tại của luân hồi, trái với quan điểm phổ biến của Ki-tô giáo hiện nay. Phải chăng những tín đồ Kitô giáo thời kỳ đầu tin vào sự tồn ...
Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung…
Giữa biển xanh ta nghe lời sông suối, Uống no nê cơn khát mặn chốn rừng, Giữa cao xanh ta nghe lời mây nổi, Nghìn năm chờ vẫn cứ thung dung... Nước chẳng muốn lên non, Chẳng muốn quay trở lại, Đá trơ rừng, xơ xác chẳng còn rêu... Khe suối uốn lưng đèo, Trơ choèn con lạch ...
Luân hồi theo quan điểm của người Hy Lạp cổ đại
Không chỉ ở phương Đông, nhiều nền văn minh phương Tây, ví như Hy Lạp cổ đại, cũng từng bàn luận đến khái niệm luân hồi. Luân hồi là một khái niệm khá quen thuộc đối với người phương Đông, bởi rất nhiều trong số họ theo tín ngưỡng ...
Thoát kiếp người, trăm năm danh lợi đều thành hư không
Lã chã giọt bên thềm, Mi mắt già cộm ướt. Về với không điều ước, Mà sao còn xót xa? Một đêm nữa đã qua, Gà xao xác gáy sáng, Tiếng nhạc Thiền tĩnh lặng, Mà cứ sao bồi hồi? Ừ thì thoát kiếp người, Tình trăm năm Danh, Lợi. Bao quyền uy ngu muội, Sinh mệnh vào chơi vơi... Tiếng lánh ...
Dư âm thoáng phím đàn ai, bài ca lỡ một cung đàn… phù vân
Mai gầy nở nụ đầu Xuân Hái đem về tặng tri âm làm quà Lòng thơ, thơm ngát ý hoa Vần gieo hư cấu, Hương Trà, Tiết Xuân Nước trong đáy tách phân vân Thực, hư, ảo giác âm thầm mùa xa Ðường sang ngõ Trúc trăng tà Hương thơ ủ gió cỏ hoa bồi hồi Dư âm ...
Đời ngắn ngủi trăm năm một thoáng, rồi quẩn quanh lục đạo luân hồi
Xuân vội vã rời đi qua ngõ Hạ còn xa mưa chẳng kịp về Sáng mờ sương trưa trời nắng gắt Tiếng gọi đò vang vọng sông quê Em lên phố áo màu lụa mới Mẹ lặng thinh bên bữa cơm chiều Cha đi sớm bóng in bên cửa Chẳng bao giờ còn được thương yêu? Có đôi ...
Cảm nhận dòng đời qua vun vút, tất cả đều tàn phai theo tháng năm
Xuân qua hoa héo rụng Ngày qua nắng lụi tàn Dòng đời qua vun vút Tất cả đều phai tàn Để trở về cát bụi Để biến thành tro than Song vẫn còn mãi mãi Sừng sững với thời gian Ấy là lòng nhân đạo Gương thánh thiện rỡ ràng Ấy công trình sáng tạo Làm nên những kỳ quan Thì muôn ...
Nhân sinh như mộng
Xuân vội vã rời đi qua ngõ Hạ còn xa mưa chẳng kịp về Sáng mờ sương trưa trời nắng gắt Tiếng gọi đò vang vọng sông quê Em lên phố áo màu lụa mới Mẹ lặng thinh bên bữa cơm chiều Cha đi sớm bóng in bên cửa Chẳng bao giờ còn được thương yêu? Có đôi ...
Ngàn năm trước nỗi sầu vẫn đó, sương khói bay giấc mộng nhạt nhòa
Nửa khuya dỗ giấc muộn màng Nghe trong cô tịch bàng hoàng bể dâu Ngàn năm trước, ngàn năm sau Nỗi sầu vẫn đó, nỗi sầu cổ nhân Mà rằng thơ mãi phân vân Mà rằng gỗ đá âm thầm phong ba Em về mây trắng đồi hoa Áo bay tà mộng nhạt nhòa khói sương Tơ vương ...
Lạc bước cõi hồng trần: Giữa luân hồi đau khổ, khi nào mới về nhà?
Lạc bước cõi hồng trần Không biết ai người thân Kiếp này qua kiếp khác Yêu, ghét, hận, si, sân? Thế gian ta không hiểu Ta là ai? Vì sao? Tư tâm sinh phiền não Thất tình khiến hư hao. Người trong cõi vô minh Quên thệ ước bên mình Mê mờ nơi thế tục Nhan sắc cùng hư vinh? Ngôi nhà ...
Trăm năm trong cuộc đảo điên, khóc cười đau khổ buồn nghiêng nét ngài
Bụi đường nhuộm đỏ tháng giêng Giọt sương tan biến giữa triền đồi xa Tương lai là lối về nhà Ngoảnh đầu nhìn lại đã qua ưu phiền. Trăm năm trong cuộc đảo điên Khóc cười đau khổ buồn nghiêng nét ngài Nay tan mai hợp... chờ ai Người đi người ở ngắn dài giọt đau Thời ...
2 trường hợp luân hồi được xác nhận: Bé trai và thương gia người Đức nhớ lại đời trước của mình
Trong trạng thái thôi miên, rất nhiều người có thể trải nghiệm đời trước và biết được về các kiếp sống trước của mình. Bác sỹ trị liệu thần kinh nổi tiếng người Mỹ Brian Weiss từng viết một cuốn sách có nhan đề “Nhiều đời trước, nhiều người thầy (Many ...
Ta trở thành tiên khách, dạo bước chốn hồng trần
Ước mơ tan theo gió Hoài bão biến hư không Ta trở thành tiên khách Dạo bước chốn hồng trần Đường về trên thiên thượng Có mấy ai tỏ tường? Nhân gian là cõi mộng Ân oán cùng yêu thương. Thân người đâu dễ được Không tu luyện trở về Trong luân hồi lục đạo Bao giờ mới thoát mê Vinh nhục ...
Luân hồi trần thế nổi trôi, nay gặp Đại Pháp về thôi… nhớ nhà!
Như Đào trong gió tuyết cười Mỏng manh cánh thắm mà ngời ngời hương Xá gì mưa nắng canh trường Bão giông chẳng ngại kiên cường vươn lên Mùa xuân đang đến gần bên Xua đi giá lạnh ấm thêm môi cười Thế gian chào đón xuân tươi Theo Chân Thiện Nhẫn sáng ngời kỷ nguyên Suối ...
Bể dâu số phận con người, lênh đênh sóng nước kiếp người về đâu?
Những người già ngỡ không thể già hơn Tóc bạc, da mồi, chòm râu trắng cước… Các cụ ngồi lặng lẽ, lâu lâu Hiu hiu gió và mơ mơ nắng Ấy là lúc tâm người thanh thản Với cỏ cây, hoa lá, mây trời. Mắt nheo nheo, tai cố lắng theo Những âm sắc ngoài kia náo ...
Vết bớt là vết thương từ kiếp trước? Kết luận kinh ngạc của chuyên gia nghiên cứu luân hồi
Một chuyên gia về nghiên cứu về luân hồi đưa ra kết luận đáng kinh ngạc rằng những vết bớt tìm thấy trên cơ thể những đứa trẻ khi sinh ra là dấu vết của vết thương người đó có từ kiếp trước lưu lại đến kiếp sống này. Luân hồi ...
Ngàn năm nối gót chân nhau, cõi thiền thăm thẳm mai sau vẫn đầy
Chùa Tiêu (*) một sớm tôi về Trắng mây Kinh Bắc, thị xòe bóng trưa Ngước lên “Bất nhị môn” (**) xưa Thiền tâm một lối, nắng mưa mấy tầng. Nghìn năm rêu ngấn bàn chân Nghe trong thanh vắng thoảng ngân chuông vàng Vạn đêm trăng lọt mắt sàng Xoay tròn hạt gạo thênh thang đất ...
End of content
No more pages to load