Cỏ cây thì có cội
Suối sông chảy từ nguồn
Vạn vật đều có gốc…
Đó là … điều tự nhiên!
Móng bền, nhà mới vững
Rễ sâu, cây tất cao
Người giữ gìn Đạo hạnh
Tự nhiên lòng thanh tao!
Hạnh phúc… từ đâu nhỉ?
Đau buồn … là từ đâu?
Điều này ai cũng biết…
Nếu đọc ‘Chuyển Pháp Luân’
‘Bất học bất tri lý’
Sao hay điều thị – phi
Sao hiểu về nhân – quả
Sao thấy đường mà đi!
Người ta vì lạc hướng
Mới tạo thành buồn trông
Biết con đường phía trước
Tự nhiên đời thong dong!
Thụy Du