Trong lịch sử, chuyện tình bi ai của hoàng đế Đường Huyền Tông và Dương Quý Phi vốn không ít người biết. Nhưng đằng sau đó còn có một câu chuyện khác huyền bí về vị hoàng đế này.

Một cao nhân tu đạo thông qua công năng của mình mà nhìn thấy được căn nguyên, ai có thể tin thì từ đó răn dạy bản thân, ai không thể tin thì đành coi như nghe chuyện thần thoại vậy.

Tương truyền Hoàng đế Đường Huyền Tông hay thường gọi là Đường Minh Hoàng vốn dĩ là người rất kính trọng Bát Tiên. Bát Tiên biết được hết sức vui lòng nên đã dẫn ông lên cung Quảng Hà vui chơi một chuyến. Ngờ đâu lên cung Quảng Hà gặp được Hằng Nga, Đường Minh Hoàng nảy ý sinh tình, hạ bút làm thơ, đây vốn là việc bất kính với Thần Tiên. Do trước đó Hằng Nga có uống mấy chung tiên tửu, đầu óc mơ màng, sự tình không tỏ, đến khi tỉnh rượu đọc được bài thơ có ý xúc phạm mình liền tức giận đi bẩm báo với Ngọc Hoàng Đại Đế.

Ngọc Hoàng Đại Đế thấy Đường Minh Hoàng tuy là một hoàng đế nhưng dù sao cũng chỉ là một phàm nhân tại cõi trần gian, lại cả gan xúc phạm Thần Tiên, bèn phái Thanh Long giáng trần, đầu thai làm An Lộc Sơn tiêu diệt nhà Đường, lập ra một triều đại mới.

Lại nói, Tuần Thiên Ngự Sử – Thái Bạch Kim Tinh, khi đi ngang qua bầu trời Đại Đường, nhìn xuống dưới thấy cảnh đao binh loạn lạc, chướng khí mịt mù, trăm họ rơi vào cảnh đói khổ lầm than liền trở về bẩm báo với Ngọc Hoàng Đại Đế. Ngọc Hoàng Đại Đế nghe xong mới nói lại đầu đuôi sự việc cho Thái Bạch Kim Tinh nghe. Thái Bạch Kim Tinh nghe vậy bẩm báo: “Ngọc Đế bớt giận, Đường Minh Hoàng làm thơ chọc giận Thần Tiên, đó là việc không đúng. Ngài vì việc nhỏ này mà sai người đi tiêu diệt nhà Đường, phải chăng nó lại thành việc lớn? Hơn nữa nhà Đường được thiên định tồn tại 400 năm, nay mới có gần 200 năm, vẫn còn 200 năm nữa kiếp số mới tận”.

Hằng Nga hạ phàm, chuyển sinh thành Dương Quý Phi. ( Ảnh: tinhhoa.net)

Ngọc Hoàng Đại Đế nghe xong cũng cảm thấy Thái Bạch Kim Tinh có lý nên nói: “Ta đã hạ ngự chỉ, Thanh Long cũng đã hạ phàm, bây giờ có thu hồi cũng đã muộn rồi”.

Thái Bạch Kim Tinh đáp: “Ngự chỉ của Ngọc Đế đã hạ, không thể thu hồi, nhưng thần có một kế lưỡng toàn kỳ mỹ, không biết ý Ngọc Đế thế nào?”. Ngọc Hoàng Đại Đế nghe vậy mới nói: “Khanh gia cứ nói”.

Thái Bạch Kim Tinh bẩm: “Hãy lệnh cho Hằng Nga hạ phàm, chuyển sinh thành Dương Quý Phi, trước hết để cô ấy theo Đường vương. Bây giờ không phải Thanh Long đã hạ thế rồi sao? Vậy hãy để cho Thanh Long và Hằng Nga tạm thời náo loạn triều cương Đại Đường, để Đại Đường dần dần suy vong, như vậy là đã trừng phạt được hành vi dám vô lễ với Thần Tiên của Đường Minh Hoàng. Đồng thời Ngài hãy sai Bạch Hổ Tinh hạ phàm để trợ giúp Đại Đường, khiến Đại Đường không phải diệt vong quá sớm, há không phải lưỡng toàn kỳ mỹ hay sao?”.

Ngọc Hoàng Đại Đế nghe xong vô cùng vui mừng giáng chỉ. Đây cũng là nguyên nhân dẫn đến sự kiện An Sử chi loạn và Quách Tử Nghi bình phản tại nhân gian(*).

Nhưng sau khi Ngọc Hoàng Đại Đế giáng chỉ, Bạch Hổ lại không chịu vâng lời. Nguyên nhân bởi trước đây Bạch Hổ đã hai lần hạ phàm, lần thứ nhất chuyển sinh thành La Thành, chỉ sống được 23 tuổi, lần thứ hai chuyển sinh tành Tiết Lễ cũng vậy, chỉ sống được 23 tuổi thì qua đời. Lần này Ngọc Hoàng Đại Đế lại phái Bạch Hổ hạ phàm, dù nói thế nào Bạch Hổ cũng không nghe. Thái Bạch Kim Tinh thấy vậy mới trước mặt Ngọc Hoàng Đại Đế bảo đảm với Bạch Hổ rằng sẽ để cho ông sống đến cuối đời. Như vậy Bạch Hổ mới chịu hạ phàm, chuyển sinh thành Quách Tử Nghi, sống đến năm 78 tuổi rồi không bệnh mà qua đời.

Dương Quý Phi-người đẹp hoa nhường – Tranh của Hosoda Eishi đầu thế kỷ 19 tại viện bảo tàng Anh. (Ảnh: tinhhoa.net)

Đại Kỷ Nguyên bàn:

Trên đây là câu chuyện liên quan đến thời biến của xã hội, sự chuyển sinh của con người trong mối quan hệ với thần linh. Thiết nghĩ, câu chuyện dù thực hay hư, nhưng thế gian nhân quả luân hồi, thiện ác hữu báo, tất cả đều có nguyên do. Bạn dù tin hay không tin, chỉ cần nhớ rằng, đắc tội với thần linh là tự chuốc lấy họa vào thân, không phải bởi thần tiên bụng dạ hẹp hòi mà vì con người nông cạn và lại quá ngông cuồng vậy.

Có câu: “Đời người kiếp này vốn đã được an bài bởi nhân sinh kiếp trước”. Thế gian trăm nghìn biến hoá, vật đổi, sao dời, không gì nằm ngoài sự an bài của thiên thượng. Sinh mệnh con người, vinh nhục, hoạ phúc, tất cả cũng bởi một chữ Đức mà ra. Là một người phàm bình dị chốn điền canh, hay một bậc đế vương ngôi cao cửu đỉnh cũng không ai ngoại lệ, tất cả đều do chữ Đức này chi phối.

Hay nói cách khác, nếu như một người sống đời đời kiếp kiếp đều chú trọng tu tâm, dưỡng tính, lấy Chân – Thiện – Nhẫn làm gốc, làm tiêu chuẩn đo lường tốt xấu, tạo dựng chữ Đức cho bản thân thì ắt sẽ được trời cao tương trợ, còn nếu như sống đắc tội với Thần Phật ắt sẽ gặp quả báo liền thân.

(*) Loạn An Sử là cuộc biến loạn xảy ra giữa thời nhà Đường vào thời Đường Huyền Tông (hay còn gọi là Đường Minh Hoàng), Lý Long Cơ trong lịch sử Trung Quốc, kéo dài từ năm 755 đến năm 763, do An Lộc Sơn và Sử Tư Minh cầm đầu. Cả họ An và họ Sử đều xưng là Yên Đế trong thời gian nổi dậy. Do xảy ra vào niên hiệu Thiên Bảo của Đường Huyền Tông, cuộc phản loạn này còn được gọi là Thiên Bảo chi loạn.

Quách Tử Nghi (5/9/697 – 9/7/781) là một danh tướng nhà Đường trong lịch sử Trung Quốc. Ông phục vụ dưới 4 đời Hoàng đế nhà Đường là Đường Huyền Tông, Đường Túc Tông, Đường Đại Tông và Đường Đức Tông, ông là người có công rất lớn trong việc dẹp loạn An Sử. Do công lao to lớn, ông được phong tước Phần Dương Quận Vương, và người đời gọi ông là Quách Lệnh Công.

(*) La Thành và Tiết Lễ đều là hai danh tướng dưới thời nhà Đường.

Theo soundofhope.org
Minh Vũ biên dịch