Bát quái là 8 quẻ được sử dụng trong vũ trụ quan của Đạo gia, nó miêu tả về các yếu tố cơ bản của vạn vật, khi các binh gia sử dụng nó trong chiến trận nó phát huy uy lực thật vô song. Nhưng không chỉ có vậy, ở Việt Nam, Bát quái này còn được thiết kế để làm nhà tù, không những giam giữ ‘vĩnh cửu’ các tù nhân, mà con giam giữ luôn cả ‘linh hồn’ của họ mãi mãi.
Trận đồ Bát quái giữa trung tâm thành phố
Trại giam Chí Hòa, còn gọi là Khám Chí Hòa, nằm tại Quận 10, TP. HCM, là nhà tù được người Pháp xây dựng từ năm 1943 nhằm thay thế Khám Lớn Sài Gòn ở góc đường Lý Tự Trọng – Nam Kỳ Khởi Nghĩa. Kiến trúc của Chí Hòa rất đặc biệt, do một kiến trúc sư người Nhật thiết kế và xây dựng theo ngũ hành bát quái. Nó cao ba tầng lầu có hình bát giác với 8 cạnh đều, 8 góc A, B, C, D, E, F, G, H, tượng trưng cho 8 quẻ trong Kinh dịch (cũng có người thì cho là kiến trúc này dựa trên Bát trận đồ của Khổng Minh, tương ứng với 8 cửa trận là: Hưu – Sinh – Thương – Đỗ – Cảnh – Tử – Kinh – Khai).
Trại giam kỳ lạ này do 1 kiến trúc sư người Nhật (ảnh minh hoạ) thiết kế và xây dựng.
Công trình được người Nhật khởi xướng sau khi đảo chính Pháp để giam tù nhân, tuy nhiên thi công chưa hoàn thành, họ đã phải lập tức rút khỏi Việt Nam, người Pháp lại là người tiếp tục công việc bỏ dở đó. Hầu như toàn bộ vật liệu như xi măng, sắt, thép đều chở từ Pháp sang. Do vậy công trình này vừa hòa hợp những đặc trưng cơ bản của kiến trúc Pháp: kiên cố, kín đáo, mát mẻ, vừa mang nét huyền bí âm dương ngũ hành của phương Đông.
Ngày 8/3/1953, khi Khám Chí Hòa xây dựng hoàn chỉnh, Khám Lớn Sài Gòn bị phá bỏ. Ngoài một số tù nhân được phóng thích, còn lại khoảng 1.600 người cùng chiếc máy chém chuyển về Khám Chí Hòa. Khám Chí Hòa cao 3 tầng lầu, 238 phòng với tổng diện tích là 7 hecta, trong đó có hai dãy nhà dành cho phạm nhân nữ.
Mỗi cạnh của ‘bát quái trận đồ’ là một khu, lưng xây bịt kín ở phía ngoài còn phía trong toàn song sắt. Chí Hòa chỉ có 1 cửa vào, người ta nói đó là ‘cửa Tử’, qua cửa đó là hệ thống đường hầm, đường đi bên trong đều thiết kế theo cung vị nếu không có người hướng dẫn thì một người đi vào đó sẽ mất hết phương hướng giống như lọt vào một mê cung, không thấy đường ra.
Ngay tâm của hình bát quái có một đài bơm nước… khi nhìn từ trên cao có hình một cây kiếm cắm thẳng xuống đất, nghe đâu thanh kiếm này có tên là “Tru Tiên Kiếm”. (Ảnh minh hoạ)
Chính giữa hình bát quái đó là một sân rộng cũng hình bát giác chia thành 8 khu hình tam giác nhỏ, với rất nhiều cây cối, bãi cỏ sạch sẽ và thoáng mát. Ngay tâm của hình bát quái có một đài bơm nước, với một đoạn là bể nước phình to, khi nhìn từ trên cao có hình một cây kiếm cắm thẳng xuống đất, unghe đâ thanh kiếm này có tên là “Tru Tiên Kiếm”. Đây là thanh kiếm trấn, những tên tội phạm dù có xảo quyệt đến đâu, thì khi ở đây mọi thủ đoạn của chúng cũng bị thanh kiếm “linh” này hóa giải hết. Thanh kiếm này chính là “trái tim” của tòa nhà, nếu thanh kiếm này bị nhổ lên thì toàn bộ “trận đồ” không cần phá mà sẽ tự vỡ.
Những câu chuyện bí ẩn bên trong khám Chí Hòa
Nhờ lối kiến trúc “bát trận đồ” của mình mà các phạm nhân khi đã bước qua cửa Tử thì được coi như không có đường ra. Họ chỉ có thể chờ khi hết án tù hoặc được phóng thích thì mới có thể ra khỏi nơi đây.
Đây là nơi một khi đã vào thì 99% là không thể nào thoát ra. (Ảnh: Internet)
Theo thống kê, có tới cả triệu người đã bị nhốt vào đây nhưng hầu như không thấy có ai thoát ra được. Trong lịch sử của khám Chí Hòa, cho đến ngày hôm nay chỉ ghi nhận có 2 trường hợp vượt trại thành công.
Đây cũng chính là điểm khá trùng hợp với “bát trận đồ” bằng đá của Gia Cát Lượng thời Tam Quốc.
- Bát trận đồ Khổng Minh bắt đại tướng Đông Ngô giải vây Lưu Bị
Tương truyền, năm 221, Lưu Bị vì báo thù cho người huynh đệ kết nghĩa Quan Vũ bị Đông Ngô giết, đã cất 70 vạn đại quân sang rửa hận. Sau quãng thời gian đầu lấn át, thắng thế, quân Thục của Lưu Bị rơi vào cảnh tiến thoái lưỡng nan sau khi đô đốc Đông Ngô là Lục Tốn quyết tử thủ đến cùng, chờ thời cơ nên không ra đánh. Sang đến mùa hè năm 222, lợi dụng thời tiết nóng bức, gió đông nam thổi mạnh, thấy Lưu Bị sơ hở, Lục Tốn cho quân phản công, dùng hỏa công thiêu trụi 40 trại của Lưu Bị trải dài 700 dặm, tận diệt quân Thục, Lưu Bị tế ngựa chạy và bị truy sát rất dát.
Trước đó Mã Lương (một tướng quân Thục) hỏi Khổng Minh (đang ở Tứ Xuyên) kế sách ứng đối một khi quân Ngô thừa thắng đuổi tràn sang Thục. Khổng Minh ung dung đáp: “Chúa thượng nếu có thua, nên chạy về thành Bạch Đế mà lánh. Khi ta vào Xuyên đã phục sẵn 10 vạn quân ở bến Ngư Phúc rồi”. Quả thế, Lưu Bị thua chạy, Lục Tốn mang quân đuổi theo truy kích. Khi đuổi đến ải Quỳ Quan, Tốn ngồi trên ngựa, trước mặt thấy chỗ cạnh bờ sông bên sườn núi có một đám sát khí bốc ngùn ngụt lên tận trời. Tốn nghi có mai phục nên cho đại quân dừng lại, lùi 10 dặm, dựng trại đợi địch đến giao chiến.
Cười, Tốn nghĩ đây chỉ là trò tà thuật lừa người thường chứ không thể nào lừa mình được.
Quân do thám về báo không thấy bất cứ đạo binh mã nào. Tốn vẫn chưa tin, tự mình cưỡi ngựa lên núi quan sát nhưng cũng không thấy bất cứ dấu hiệu khả nghi nào khác. Tuy vậy, càng về tối thì sát khí bốc lên ngày càng mạnh. Lục Tốn nghi hoặc, sai người tâm phúc đi do thám. Người đó về báo rằng không có quân mã nào mai phục mà chỉ có chừng 80, 90 đống đá ngổn ngang dựng ở cạnh bờ sông. Tốn tự mình đi hỏi thổ dân ở đó thì được biết bến này tên là Ngư Phúc, trước khi vào Xuyên, Gia Cát Lượng đi qua đây đã lấy đá bày ra thế trận này. Từ đó, ngày nào cũng có sát khí bốc lên ngùn ngụt.
Lục Tốn tự mình thân chinh, mang vài chục quân kỵ mã đến tận nơi dò la. Tốn đứng trên núi nhìn xuống thì thấy thạch trận này bốn mặt tám phương đều có cửa ra vào. Tốn cười cho đó là tà thuật làm mê hoặc lòng người. Đoạn, Tốn cầm quân thân chinh đi vào bãi đá xem xét.
Khi chuẩn bị trở về, bỗng đâu một cơn gió lớn nổi lên, cát sỏi bay lên mù mịt, lại thấy đá dựng lên chơm chởm như gươm cắm, cát nổi lên từng đống như núi, dưới sông lại thấy nước chảy cuồn cuộn, tiếng reo như trống rung. Lục Tốn giật mình nói: “Ta mắc phải mẹo Gia Cát Lượng mất rồi”. Tốn vội vàng tìm đường ra nhưng đã lạc vào thạch trận, loay hoay mãi vẫn chưa thấy lối thoát. Đang trong cơn túng quẫn thì bỗng đâu thấy một cụ già đứng ở trước ngựa, nói: “Tướng quân có muốn ra khỏi trận này không?”. Tốn cầu xin ông cụ dẫn ra khỏi thạch trận.
Lạc trôi giữa thạch trận, trong cơn tuyệt vọng Tốn may mắn được cứu mạng bởi 1 ông cụ già.
Cụ già chống gậy, đi từ từ dẫn Lục Tốn thoát khỏi thạch trận. Tốn đa tạ rồi hỏi danh tính thì mới biết đó chính là Hoàng Thừa Ngạn tiên sinh, bố vợ của Gia Cát Lượng. Hoàng tiên sinh giải thích: “Khi rể lão vào Xuyên, có bày thạch trận ở đây, gọi là “Bát trận đồ” chia làm tám cửa, theo hưu, sinh, thương, đỗ, cảnh, tử, kinh, khai, trong độn giáp. Mỗi ngày, mỗi giờ, biến hoá không biết đâu mà lần, sánh bằng mười vạn tinh binh. Khi con rể lão đi có dặn lão rằng: “Về sau, có đại tướng Đông Ngô lạc vào trận này, thì đừng có đưa ra!” Mới rồi, lão chơi trên sườn núi. Thấy tướng quân từ cửa Tử đi vào, chắc rằng không hiểu trận này, thế nào cũng lạc lối. Lão xưa nay ưa làm phúc, không nỡ để tướng quân chết tại đây, cho nên dắt tướng quân ra cửa sinh”.
Tốn lại hỏi phép bày trận này có học được không, Hoàng Thừa Ngạn trả lời: “Phép trận này biến hóa vô cùng, không sao học được”. Tốn lạy tạ rồi quay ngựa ra về.
Thế mới thấy, trận đồ bát quái có uy lực khủng khiếp như thế nào, một khi được dựng lên, dù bằng hình thức nào (đá, cây, người, nhà,…. ) đều có sức mạnh huyền bí khiến ai nấy đều khiếp sợ. Và Khám Chí Hoà cũng được thiết kế y như vậy, lại còn có cả “tru tiên kiếm” cắm giữa, chẳng khác gì hổ mọc thêm cánh. Nếu như bát trận đồ bằng đá của Khổng Minh không ai qua nổi ngoài Lục Tốn may mắn được dẫn ra, thì Khám Chí Hoà cũng chỉ có 2 người từ ngày nó thành lập cho tới nay, đây chính là thể hiện sự ‘linh nghiệm’ hiếm có của 2 trận đồ này, tuy cách nhau cả 2000 năm.
- Linh hồn không siêu thoát tại Khám Chí Hoà
Thậm chí một số nhà nghiên cứu tâm linh cho biết những linh hồn của những người qua đời tại đây vẫn bị “bát quái” giam giữ không thể siêu thoát. Chúng lởn vởn bên trong nên ở đây âm khí rất nặng nề. Người ta đồn rằng oán khí bay lên thấu trời cao, do vậy nên ông Trời thường xuyên làm sấm sét đánh bể một góc để khai một cửa Sinh cho oán khí được thoát ra, người chết được siêu thoát.
Có thông tin cho rằng, chính ông Ngô Đình Diệm cũng tin chuyện này là có thật. Ông cho mời một thầy địa lý rất cao tay nhằm hóa giải một phần “trận đồ” này. Và sau đó một trong 8 nóc nhà của hình bát giác đã được san bằng, phá vỡ tính hoàn hảo của “bát quái”, thuận theo ý Trời mở 1 cửa Sinh cho các linh hồn được bay đi.
Sét đánh liên tục vào 1 ‘cửa’ của bát trận đồ, đã phá vỡ tính hoàn hảo trong kết cấu của nó.
- Nhà thờ và câu chuyện có thật
Trong khuôn viên trại còn có một nhà thờ (ngày nay được sử dụng làm Hội trường của trại), được người Pháp cho xây dựng để “rửa tội” cho những người tù sẽ bị xử tử. Bởi trong văn hóa tín ngưỡng của phương Tây, khi sống con người ta dù phạm rất nhiều tội lỗi, nhưng trước khi chết nếu người đó ăn năn sám hối, và được làm nghi lễ rửa tội thì linh hồn người đó vẫn có thể được lên thiên đàng. Xung quanh nhà thờ này cũng có nhiều điều huyền bí được kể lại bởi chính các cán bộ trong trại.
Về kiến trúc nhà thờ được xây hình Giêsu trên cây thập giá: cửa vào chính là chân, hai nhà nguyện là hai cánh tay bị đóng đinh đang dang rộng, bàn thờ nơi Cung Thánh chính là phần đầu của Chúa.
Trong văn hóa tín ngưỡng của phương Tây, khi sống con người ta dù phạm rất nhiều tội lỗi, nhưng trước khi chết nếu người đó được rửa tội thì mọi tội lỗi sẽ được tha thứ. (Ảnh minh hoạ: internet)
Họ cho rằng nơi này rất linh thiêng bởi đây là nơi rửa tội cho những tù nhân trước khi bị đem đi xử bắn. Dù chiến tranh đã đi qua rất lâu nhưng nhà thờ vẫn nằm sừng sững trong khuôn viên trại. Cho đến những năm 90, vị phó giám đốc mới được cử về công tác trong trại, một người không tin vào những lời đồn thổi “nhảm nhí” từ xưa tới nay, đã cho sửa nhà thờ thành hội trường nơi diễn ra hội họp, hội nghị của trại.
Nơi được người ta sửa chữa đầu tiên là cửa vào (vị trí chân Chúa). Người ta phá đi cửa cũ, mở một cái cửa đại hội vào hội trường. Thế nhưng việc sửa chữa chỉ mới được bắt đầu thì một sự cố lớn đã xảy ra, chỉ trong một thời gian ngắn liên tiếp 5-6 cán bộ công tác trong trại bị thiệt mạng vì những lý do bất ngờ: tai nạn, súng cướp cò, đột tử…
Nhiều người nghĩ đó chỉ là sự trùng hợp, song lúc đó sự hoang mang bao trùm toàn trại, vị tân phó giám đốc thật sự dao động và cuối cùng ông quyết định sửa lại ngôi nhà như thiết kế ban đầu, thuê thầy về cúng giải hạn. Bằng hành động đó, điều kỳ diệu đã xảy ra, những vụ chết bất đắc kỳ tử đã dừng lại hầu như ngay lập tức.
Nguyên lý thiện ác đều có báo ứng của nhà Phật cho thấy, việc tin tưởng thần linh sẽ mang đến một tương lai hạnh phúc và ngược lại. (Ảnh minh hoạ: Internet)
Có lẽ khi lắng nghe những câu chuyện này, một số người sẽ cho những chuyện âm khí, oán khí, chuyện sét đánh hay có người chết bất thường chỉ là những điều mê tín, là sự trùng hợp bị thổi phồng lên… Thậm chí còn nghĩ rằng, khoa học đã rất phát triển để có thể giải thích được những hiện tượng này. Nhưng nếu bạn đặt chân tới nơi đây, một mê cung không còn khái niệm phương hướng, không gian và thời gian, nơi sự sống và cái chết diễn ra từng giây từng phút, ngắm nhìn mô hình trận đồ bát giác hoàn hảo, chắc chắn bạn sẽ tự nhủ rằng còn quá nhiều bí ẩn chưa thể giải đáp ở khám Chí Hòa – trại giam “bất xuất” trong lịch sử.
Ánh Trăng – Thuỷ Tiên
Xem thêm: