Đừng bao giờ coi thường bất kỳ ai. Hiện giờ cuộc sống của họ khó khăn không đồng nghĩa tương lai họ cũng khó khăn như vậy. Thế giới không ngừng đổi thay, đời người khi thăng khi trầm mà con người khó có thể đoán trước được. “Sông có khúc người có lúc”, câu nói ấy đã thể hiện rõ những điều này.
Kẻ giàu sang người nghèo hèn, ai ai cũng đều nên tôn trọng
Một cậu bé nắm chặt tay cha, bước trên con phố huyên náo. Cậu bắt gặp một ông lão ăn mặc rách rưới, ngồi co ro trong cái lạnh buốt sương của buổi sớm mai. Cậu ngước nhìn cha, chỉ về phía người ăn mày và hỏi: “Cha ơi, ông lão ấy là ai vậy?”. Cha chỉ mỉm cười nhìn cậu và bảo: “Ông lão ấy chính là chúng ta khi sa cơ lỡ vận, con trai ạ”. Nói rồi cha nắm tay cậu con trai bé bỏng, rảo bước tới chỗ ông lão ăn mày và dùng hai tay trao cho ông một tờ tiền xanh phẳng phiu. Họ nhìn ông mỉm cười rồi bước đi. Cậu bé vẫy tay chào tạm biệt ông lão mãi cho tới khi khuất bóng mới thôi.
Trên hành trình cuộc đời, chúng ta sẽ quen biết rất nhiều người và gặp những hoàn cảnh khác nhau. Dẫu cuộc sống của họ tồi tệ cỡ nào, địa vị của họ thấp hèn ra sao, cũng đừng khinh thường họ; dẫu đứng trước mặt bạn là một người mắc trọng bệnh hay một người ngây dại, cũng đừng hắt hủi họ. “Sông có khúc, người có lúc”, lỡ một ngày nào đó ở vị trí của họ, chúng ta sẽ hành xử thế nào?
Có câu: “Biết người, biết mặt, mà chẳng biết lòng”. Có người sống trong nhung lụa vinh hoa nhưng lương tri chẳng còn thì kỳ thực cũng như người đã khuất. Có người tưởng như vô danh thấp hèn, nhưng tấm lòng lại thuần khiết thiện lương, dẫu không ai biết đến thì cuộc sống vẫn âm thầm dành tặng họ những món quà vô giá.
“Mỗi cây mỗi hoa, mỗi nhà mỗi cảnh”. Chẳng ai có thể nói trước điều gì, cũng chẳng ai có thể khẳng định mình là ai. Mỗi người đều có trải nghiệm và hoàn cảnh sống của riêng mình. Có lẽ hoàn cảnh sống của họ không phù hợp với quan niệm của bạn khiến bạn khó có thể tiếp nhận. Nhưng nếu thấu hiểu, bạn cũng sẽ học được cách bao dung và yêu thương.
Cuộc sống luôn mang trong mình nhiều ẩn số, nhiều điều mà con người không thể dự liệu. Có khi nào bạn nghĩ rằng, khi bạn vừa đánh giá ai đó thì một ánh mắt khác cũng đang dõi theo những dao động trong tâm hồn bạn? Con người có thể dối người, cũng có thể dối lòng mình, nhưng không thể dối được ông Trời!
Đừng khinh thường bất kỳ ai, dẫu họ tài hoa hay chẳng có chút bản sự
Khi nhận định một người, đừng vì họ bất tài mà tỏ ra khinh thường, cũng không nên vì họ tài hoa mà dập đầu ngưỡng vọng.
Chúng ta yêu quý tài năng của người khác, kỳ thực vẫn chỉ là yêu mến bản thân mình. Khi người khác có những gì ta mong muốn, ta mới yêu mến họ; còn khi không vừa ý hay không mang lại lợi ích gì, ta lại ghét bỏ họ. Suy cho cùng, đó chỉ là sự yêu ghét của thói thường mà thôi.
Những người tài hoa thường được tung hô và nhận được sự ái mộ cũng như nhiều vinh quang trong đời. Còn những người không có chút bản sự thường bất mãn với bản thân, thấy tương lai mịt mùng, lại phải chịu hứng chịu sự thờ ơ, lãnh đạm của người đời. Nếu đặt mình ở địa vị của những người kém may mắn ấy, chúng ta sẽ nghĩ thế nào và mong muốn người khác đối xử với mình ra sao?
“Cao nhân tất hữu cao nhân trị”, dẫu tài hoa cũng đừng coi thường người khác
Dẫu tài hoa hay giàu có, cũng đừng nên vì đó mà xem thường người khác. Cuộc sống vật chất của một người có thể gian khổ, nhưng chỉ cần tinh thần sung túc thì cũng đã đủ rồi.
Con người đến thế gian chỉ có hai bàn tay trắng, khi trở về đất mẹ cũng vẫn chỉ là hai bàn tay trắng mà thôi. Đến giây phút đó thì tài năng, vinh hoa, tiền tài cũng chẳng thể mang theo, duy chỉ có tình yêu thương là lưu lại trong ký ức của những người ở lại.
Con người luân phiên trong cõi lục đạo luân hồi. Khi vai diễn này kết thúc, con người lại khoác lên mình bộ trang phục khác và tiếp tục vai diễn mới. Vậy nên tài năng, giàu có và phù hoa chỉ là vật ngoài thân, trước sau gì chúng cũng rời bỏ chúng ta. Chỉ có trái tim chân thành, thiện lương, nhẫn nại, luôn biết lo nghĩ và sẵn sàng cho đi mới sống mãi đến muôn đời sau.
Thế giới đang thay đổi, chúng ta cũng đang thay đổi. Nhưng dẫu thế giới này thay đổi như thế nào thì hy vọng mỗi người cũng đừng xem thường người khác. Không nên vì nhận được một chút thành quả mà dương dương tự đắc, bởi lẽ xã hội luôn tiến về phía trước.
Mỗi người đều mang trên mình một điều gì đó đáng để ta học tập. Dẫu đang là nghiên cứu sinh, là tiến sỹ, hoặc vị “giáo sư biết tuốt”, thì liệu sinh ra họ có thể biết mọi thứ hay chăng? Tri thức chẳng bao giờ vơi cạn, ngay cả những người nông dân chân lấm tay bùn thì trải nghiệm và kinh nghiệm sống của họ vẫn khiến chúng ta phải nghiêng mình kính cẩn.
Một người thành công tuyệt đối sẽ không coi thường bất kỳ ai, bởi lẽ chẳng ai có thể nói trước cuộc sống của mình ngày mai sẽ ra sao. Những lời bạn nói ra cũng có thể vô tình làm tổn thương người khác, thậm chí ảnh hưởng tới cả cuộc đời của họ. Dẫu vô tình hay hữu ý, dẫu muốn hay không thì mỗi người đều phải chịu trách nhiệm về những gì mình đã làm. Điều này cũng giống như quy luật bất thành văn của cuộc sống vậy.
Kỳ thực, có rất nhiều “ân nhân vô danh” để chúng ta nói lời cảm ơn trong thầm lặng
Khi bước trên con đường thênh thang rộng mở, đâu đó vẫn lưu lại dấu chân và giọt mồ hôi vất vả của các bác lao công. Đó là món quà mà họ dành tặng bạn.
Khi bưng bát cơm thơm dẻo, bạn sẽ nhớ tới hình ảnh người nông dân vất vả “mồ hôi thánh thót như mưa ruộng cày” trong câu ca dao: “Ai ơi bưng bát cơm đầy, Dẻo thơm một hạt đắng cay muôn phần!”.
Khi vui vầy cùng gia đình và hưởng thụ những phút giây thư thái trong căn nhà ấm cúng, bạn cũng sẽ nhìn thấy tâm huyết của những kỹ sư có mặt ở khắp nơi.
Tài năng, sự sang giàu và niềm hạnh phúc của bạn luôn có bóng dáng của biết bao con người vô danh trong xã hội. Bởi lẽ con người luôn cần đến nhau, chẳng thể tách rời.
Tạo hóa sinh ra, ôm ấp và nuôi dưỡng con người cùng vạn vật. Bất kể tính cách, quan điểm và hoàn cảnh sống của họ thế nào tạo hóa đều trân quý. Mẹ tạo hóa vui thú ngắm nhìn con người và vạn vật cùng chung sống trong vòng tay yêu thương của mình, và luôn dành tặng may mắn cho những người có trái tim nhân hậu.
Vậy nên đừng bao giờ khinh thường bất kỳ ai, hãy để thế giới thêm một phần yêu thương vì có bạn. Tôn trọng và trân quý người khác cũng chính là đang tạo phúc cho chính bản thân mình.
Minh Nguyệt