Lần đầu tiên tác chiến, Nhạc Phi đã linh hoạt sử dụng binh pháp, đạt được lấy ít địch nhiều mà giành thắng lợi một cách kỳ diệu.

Từ khi còn nhỏ, Nhạc Phi đã lập chí ‘tinh trung’ đền nợ nước. 

Lúc Nhạc Phi mới tòng quân kháng Kim, chức vị còn thấp, nhưng với võ nghệ và tài năng phi phàm, ông đã được vị lão tướng triều đại nhà Tống là Tông Trạch coi trọng. Tông Trạch xuất thân là một vị quan văn, nhưng lại không đồng ý với phương thức tác chiến của Nhạc Phi, nói: “Ngươi là người cơ trí dũng cảm và có tài năng võ nghệ, vượt xa những vị lương tướng cổ đại. Tuy nhiên, ngươi yêu thích dã chiến, đó không phải là kế vẹn toàn”

Tuy nhiên, câu trả lời của Nhạc Phi lại cho thấy trí tuệ hơn người: “Đợi bày binh bố trận xong mới đánh, đây là phép tắc dùng binh. Muốn vận dụng được linh hoạt xảo diệu thì cần phải dụng tâm suy nghĩ và tùy cơ ứng biến”. Đối với binh pháp, Nhạc Phi có một lĩnh ngộ trác tuyệt, cùng với những chiến công trước đó của ông đã khiến người có nhiều năm kinh nghiệm sa trường là Tông Trạch không khỏi gật đầu thán phục. 

Vậy Nhạc Phi đã phát huy tinh diệu binh pháp như thế nào để đạt được kết quả không thể ngờ tới? ‘Tống sử’ có ghi chép, trong trận đánh đầu tiên, Nhạc Phi dùng kế sách mai phục đã dẹp yên cuộc nổi loạn ở quê nhà Tương Châu. Vào thời điểm đó, băng nhóm cường đạo do Đào Tuấn và Cổ Tiến cầm đầu gây loạn một phương, triều đình nhiều lần phái binh vây quét đều thất bại. Nhạc Phi không đành lòng nhìn hương dân chịu khổ, chủ động xin đi giết giặc, dẫn 200 binh lính đối kháng với đại quân mấy ngàn người của Đào Tuấn. 

Sau khi quân Tống đi 500 dặm đuổi tới Tương Châu, Nhạc Phi cũng không nóng lòng khai chiến, ông dùng mưu lược, thận trọng từng bước đi, dự liệu trước quân địch. Đầu tiên, ông điều động 30 binh lính đóng giả làm thương nhân, bốc xếp vận chuyển lượng lớn hành lý ở gần nơi đóng quân của nhóm cường đạo. Quả nhiên, thủ hạ của Đào Tuấn bị lợi ích che mờ mắt, đưa 30 binh lính Tống vào doanh trại. Sau khi dụ địch thành công, Nhạc Phi đã phái 100 binh lính mai phục dưới chân núi, nơi doanh trại địch. Ngày hôm sau, Nhạc Phi dẫn hơn 10 binh lính đến trước doanh trại địch khiêu chiến. Đào Tuấn là người tự cao tự đại, cậy người đông thế mạnh nên càng tỏ ra khinh địch, ngồi xếp bằng trên lưng ngựa vừa la hét chửi bậy vừa chiến đấu. 

Sau khi hai đạo quân giao chiến một hồi, Nhạc Phi giả vờ thất bại rút lui, dẫn quân địch đến nơi mai phục. Nhạc Phi lên ngựa xung trận trước, anh dũng tiến công giết địch, quân đội Tống mai phục hai bên đường khí thế tăng vọt, đồng thời tấn công. Đội quân cường đạo Đào Tuấn bị giết trở tay không kịp, lập tức loạn trận và nhanh chóng bị đánh cho tan tác. Lần đầu tiên tác chiến, Nhạc Phi đã linh hoạt sử dụng binh pháp, đạt được lấy ít địch nhiều mà giành thắng lợi một cách kỳ diệu. 

Vào năm đầu Tĩnh Khang (năm 1126), quân Tống và Kim khai chiến tại Thái Nguyên, Nhạc Phi được lệnh dẫn hơn 100 kỵ binh nhẹ, phụ trách điều tra tình hình quân địch. Trên đường đi, họ bất ngờ gặp phải một số lượng lớn binh lính Kim. Ông lập tức thực hiện đánh giáp lá cà khiến quân đội Kim không kịp bài binh bố trận, điều binh khiển tướng. Nhạc Phi quyết định thật nhanh, hét lớn một tiếng, hướng tới trận địa quân Kim liều chết. Thủ lĩnh làm gương cho binh sĩ, quân Tống cũng nhận được cổ vũ, theo Nhạc Phi anh dũng giết địch, thể hiện ra khả năng chiến đấu đáng kinh ngạc. 

Quân đội Kim hung hãn thực sự bị sốc trước sĩ khí quân đội Nhạc Phi, đã tự loạn trận cước, trơ mắt nhìn binh sĩ Tống thoát khỏi vòng vây, không dám đuổi theo. Gặp địch nơi ngõ hẻm, thực lực lại thua kém gấp nhiều lần, người bình thường đều sẽ nảy sinh tâm lý sợ hãi, chưa đánh đã tự bại. Thế nhưng, Nhạc Phi với tinh thần không sợ, dũng dũng mãnh mãnh, đánh đâu thắng đó; với tinh thần võ nghệ bất khả chiến bại, đạt đến khắc chế quân định mà giành được thắng lợi. Đây chẳng phải cũng là chiến thuật tâm lý trong binh pháp sao? 

Chân dung Tông Trạch, một vị tướng nổi tiếng thời Tống. (Phạm vi công cộng)

Không lâu sau thảm họa Tĩnh Khang, Nhạc Phi tìm nơi nương tựa Khang Vương Triệu Cấu, cầm đầu quân đội Cần Vương, phục vụ trong quân đội của Tông Trạch. Quân đội nhà Tống do Tông Trạch đứng đầu đã hướng thẳng tới Biện Kinh (nay là Khai Phong, Hà Nam) mà xuất phát, trên đường đã phá tan trùng trùng điệp điệp phòng tuyến của quân Kim, vô số trận đánh ác liệt, Nhạc Phi cũng ở trong đó nhiều lần lập công. Mùa đông, quân Tống đồn trú tại Hoạt Châu Hà Nam, đối đầu quân Kim ở bên kia sông Hoàng Hà. Nước sông đóng băng, Nhạc Phi cùng tướng lĩnh khác luyện tập cưỡi ngựa bắn cung trên mặt băng, chuẩn bị qua sông tấn công địch. 

Một lần, Nhạc Phi cùng hơn một trăm kỵ binh luyện tập trên sông băng. Đột nhiên, một lượng lớn quân địch từ phía bên kia sông liều chết tràn sang. Nhạc Phi đưa ra quyết định rất nhanh, cổ vũ binh sĩ: “Quân địch tuy đông nhưng không biết sức mạnh của quân ta. Chúng ta nên nhân dịp chúng còn chưa kịp đứng vững trên sông băng, lập tức tấn công, như vậy nhất định sẽ giành thắng lợi”

Dứt lời, Nhạc Phi dẫn kỵ binh xông tới trận địa quân địch. Trong quân Kim có một viên đại tướng, vung đại đao khiêu chiến với Nhạc Phi. Nhạc Phi thong dong ứng chiến, rút binh khí chống cự, chém vị tướng của quân Kim sâu tới 1 tấc, một đao khiến tướng Kim rơi xuống ngựa. Chủ tướng bỏ mình, binh lính Kim không còn tâm lý ứng chiến, hơn 100 binh sĩ quân Tống thừa thắng xông lên, đánh tan quân địch.

Mưu lược quân sự của Nhạc Phi không khỏi khiến người ta nhớ tới một vị đại nguyên soái đầu tiên của nhà Hán – Binh Tiên Hàn Tín. Lúc lâm vào trận tử chiến cũng từng nói đến sử dụng binh pháp linh hoạt, hơn nữa họ cũng đều ở vào thế vô cùng ít quân nhưng lại có thể đại phá quân địch và ít chịu tổn thất nhất, dùng mưu lược mà thắng. Hóa ra trong lịch sử, những danh tướng được người đời ca tụng đều có những điểm giống nhau đến kinh ngạc.

(Còn tiếp…)

Tác giả: Liễu Địch – Epoch Times
San San biên dịch