tâm hồn
Người sống ở đời, tâm cảnh lớn thật sự chính là sự an tĩnh của tâm hồn
Chỉ khi tâm hồn an tĩnh mới là lúc chúng ta gần gũi với bản thân mình nhất. Mỗi người chúng ta đều khao khát một miền tịnh thổ trong tâm hồn. Những khi đối mặt với sự xô bồ ồn ào của thế giới bên ngoài, tâm chúng ta ...
Tản văn: Tết này nhớ Tết xưa, cái thời ước mơ ‘ăn no mặc ấm’
Tết ngày ấy thích lắm, háo hức lắm, không như bây giờ. Tết chẳng mong gì mừng tuổi đâu mà vì Tết được ăn bánh chưng, được ăn cơm trắng không độn, Tết được ăn miếng thịt mỡ đúng kiểu là miếng thịt. Cả năm đói kém, ăn cơm độn ...
‘Tái ông thất mã’, hoạ phúc biết là đâu!
Sách Hoài Nam Tử có chép một câu chuyện như sau: Một ông lão ở gần biên giới giáp với nước Hồ, có nuôi một con ngựa. Một hôm con trai ông lão dẫn ngựa ra gần biên giới cho ăn cỏ, vì lơ đễnh nên con ngựa vọt chạy ...
Bất chấp tính mạng để sinh con, bà mẹ khuyết tật lấy đi nước mắt hàng nghìn người
Cơ thể chỉ dài 70 cm, trong mình mang nhiều căn bệnh, cột sống bị biến dạng, nguy cơ mất đi chính mạng sống của mình, tất cả những khó khăn này chưa bao giờ là lý do để người phụ nữ nhỏ bé từ chối thiên chức thiêng liêng ...
Tâm an thì vạn sự an, tâm động ắt vạn sự loạn
Thân ở thế gian, hơn nữa ở cùng với người, thử hỏi tại sao chúng ta không dùng tâm của mình để chiếu rọi thế giới này? Hay cũng có thể nói, tâm cảnh của bạn chiếu rọi bạn thế nào thì vận mệnh của bạn chính là như thế ...
Người theo nắng vãn bên sông, để mình ta với diêu bông nổi chìm
Ru hời ru hỡi diêu bông Thương ai, ta ngược bến sông đi tìm Tay cầm sợi nắng làm tin Cỏ may găm nát trái tim dại khờ. Buộc lòng câu nói vu vơ Xé ra từ những ngu ngơ tình đầu Núi cao, bể rộng, sông sâu Ở đâu chiếc lá nhuốm màu ước ao? Đồng làng ...
Chị tôi con gái ven sông, cái duyên lặn giữa mặn nồng phù sa
Chị tôi con gái ven sông Cái duyên lặn giữa mặn nồng phù sa Đắng lòng mấy đợt lũ qua Mấy lần chị hứng phong ba đất trời. Chị tôi duyên phận ngậm ngùi Mà sao trong vắt tiếng cười, lạ chưa. Tin người tự xửa, tự xưa Quên mình như thể là chưa có mình. Chẳng mơ ...
Thương mùa lá rụng: Gió ơi, đừng vuốt ve lá thu vàng héo, đừng chạm nỗi đau, dù chỉ vô tình
"Tránh đừng động vào cây mùa lá rụng", Ai đi ngang xin đừng làm xáo động, Dòng suy tư của một người lặng lẽ, Như lang thang cô độc giữa muôn người. Cây ven đường, lá xao xác mùa rơi, Lá con tim có theo mùa không nhỉ? Khi màu xanh đợi chờ, chung thuỷ, Ngả màu ...
Thu non: Rạt rào lá, chợt lặng ngay, vẻ như e ngại, heo may chớm về
Giữa trời treo cái liềm trăng Lầm lỳ cắt đứt bao tầng khăn mây Rạt rào lá, chợt lặng ngay Vẻ như e ngại, heo may chớm về Gánh gì, ai mải miết đi Cúi vành nón trắng không hề thấy trăng Bến sông tối, chiếc thuyền nan Đèn chai một bóng hắt ngang cây sào Xem thêm: Thơ: ...
Mùa thu mong manh
Thu mong manh bong bóng Lấp lánh sắc cầu vồng Lung linh như sương sớm Rồi tan vào hư không. Thu dạt dào như biển Lại lặng thinh như hồ Ríu rít như chim sẻ Chợt lặng thầm như mơ. Thu buồn vui bất chợt Mắt chứa chan nụ cười Tim mới vừa đắng đót Lại bập bùng lửa khơi. Thu mỏng ...
Gió sớm ào reo trong từng tán lá, bình minh trong lành toả ngập hồn tôi
Tôi đứng lặng đi trước ánh mai hồng Đời đẹp quá và trời trong trẻo quá! Gió sớm ào reo trong từng tán lá Bình Minh trong lành toả ngập hồn tôi. Bình Minh long lanh, tươi mắt, thắm môi Mặt đất thênh thênh, tâm hồn mãi đợi Biết bao lần tôi băn khoăn tự hỏi Có ...
Đường dài tay nắm lấy tay, khát khao cơn gió heo may trở mùa…
Ngọt ngào chưa ngọn heo may Mà nghe trong nắng vương đầy tiếng thơ Mà nghe man mác hương thu Long lanh trên cỏ mộng mơ dịu dàng. Sẵn sàng chưa chuyến đò ngang Chở mùa bên ấy ghé sang bên này Đời dâng như lũ tràn đầy Mặc cho ngày tháng hao gầy chênh chao Thức dậy ...
Chiều mai khi nắng còn vương, ta ngồi se sẽ nhặt buồn hôm qua…
Nghiêng buồn đổ ít chút vui Gọi bầy se sẻ lui cui cùng tìm Niềm vui non nớt tiếng chim Chập chờn cánh vẫy dáng hình trời xanh Niềm vui ơi, quá mong manh Sẻ đừng đi nữa, đậu cành yêu thương, Chiều mai khi nắng còn vương Ta ngồi se sẽ nhặt buồn hôm qua... Bạn đang ...
Thực tế là một ảo ảnh khiến bạn quên mất mình thật sự là ai
Chúng ta dựa vào cảm giác để đánh giá thực tế, nhưng cảm giác con người chính là thứ vô cùng hạn chế. Điều gì sẽ xảy ra nếu bản thân chúng ta, cuộc sống này không giống như những gì chúng ta nghĩ? Chúng ta thật sự là ai? Sự ...
Lời cho không thật ngọt ngào, nên câu nói dối lúc nào cũng xanh!
Vừa rực rỡ thế ban mai Mới trưa đã nhuốm hình hài hoàng hôn Đêm về bỗng thật mình hơn Hoa tàn, trăng lặn, mây buồn, mưa dai. Mỗi ngày lại có ngày mai Thời gian cứ nhặt tàn phai góp vào Lời cho không thật ngọt ngào Nên câu nói dối lúc nào cũng xanh! Ngày nhiều ...
Keo kiệt: Đến bây giờ, bao kỉ niệm đã xa, tôi đổi tính, chi ly từng ngày tháng…
Tôi đã trở thành người keo kiệt Khi nắng đem kỷ niệm trỗi về Tôi tiếc những tháng ngày đã mất Nhung nhớ xa rồi cùng nỗi đam mê. Tôi nhớ những ngày Hè nắng rát Đường bụi lầm kẽo kẹt đạp xe Rồi những buổi mưa như ngăn bước Trên đường dài chỉ mỗi tôi đi. Bắt ...
Em về níu chút vẹn nguyên, em về giữa ráng chiều quen nhạt nhòa
Em về giữa ráng chiều quen Bàn chân dẫm sỏi ưu phiền nhói đau Rưng rưng mưa thỉnh rớt mau Hoen nhòe mắt lệ nhũng nhàu cỏ hoa Bóng xưa ẩn hiện nhạt nhòa Loay hoay ký ức giao thoa ngậm ngùi Đắng cay xen lẫn ngọt bùi Mặn mà loang nhẹ bờ môi căng mềm Lá non ...
Tháng Ba ơi xin tháng Ba ở lại, thắp ngọn lửa hồng cháy sáng mãi ngàn xuân!
Có gì đắm sâu trong câu hát ngày xuân Làm chín mọng những chùm quả ngọt Có gì bồi hồi trong tiếng chim đương hót Tươi mát ngọt ngào hương sắc Thuận Vi. Vườn tiếp vườn, màu xanh dắt ta đi Dưới vòm cây ngọn gió nào bối rối Ơi cái gió ngàn năm không có ...
Đất trời náo nức vào xuân, người vui chân bước bâng khuâng… nỗi lòng
Ngỡ mùa xuân đến từ lâu Ngỡ như người gặp lần đầu nơi đây Trời xanh, càng ngắm, càng đầy Bởi hoa kia cứ chen dầy mãi thôi! Nghĩ gì đàn én kia ơi Mà mang gió đến cho trời thêm xanh? Cho con suối hóa ngọt lành Cho cây cam chín, trĩu cành hương thơm. Tiếng con ...
Vở kịch cuộc đời đang diễn lại tích xưa, lời cầu xin rêu phong kín đền chùa
Ngày dần phai trong nắng quái chiều hôm Hoàng hôn ngoái đầu biết mình không còn trẻ Đêm trầm tư khép bờ mi lặng lẽ Để mặc vui buồn gồng gánh những giấc mơ. Vở kịch cuộc đời đang diễn lại tích xưa Chuyện chưa kể giờ bỗng thành chuyện cũ Bởi không rõ điều Thượng ...
Những oán hờn và than trách, không mang vào Mùa Xuân
Chỉ trong một khoảnh khắc Một mùa đã qua đây Chỉ trong một khoảnh khắc Năm tận và tháng bay. Ừ nhỉ, lá đã thay Hoa đã màu hoa khác, Gió chợt xanh hơn trước Mây cũng màu mây vui. Thơ đành ngắn lại thôi Vì nói làm sao hết Cái được và cái mất Giao mùa là giao ban. Mừng tuổi ...
Bỡ ngỡ: Thế gian hối hả, trái đất vẫn quay…
Thiên Nhiên cứ đứng, Ta nhìn đến say, Thế gian hối hả, Trái đất vẫn quay... Ngân Hà cuộn xiết, Sao trôi đầy trời. Mẹ con Mặt trời, Cười giữa dòng trôi. Bao giờ trở lại, Trái Đất nguyên lành? Những chú sóc nhỏ, Bay vào vòm xanh? Cho ta bỡ ngỡ, Tím ai trên cành? La Vinh
Đời người mắc nợ gì nhau, nghiệp duyên kiếp trước, nỗi đau kiếp này…
Đời người mắc nợ gì nhau Nghiệp duyên kiếp trước... nỗi đau kiếp này... Lung linh một mảnh trăng gầy Lênh đênh chìm nổi đắng cay giữa trời. Ví không có nắng trên đời Thì thơ có ngọt những lời ru xanh? Xa vời hạnh phúc mong manh Ta loay hoay trả nợ mình đó thôi! Lời nguyện thề ...
Cát Bà chiều biển đằm hơn, gió vu vơ sóng cô đơn dội về
Chẳng là biển của ngày xưa Chẳng còn núi đợi sóng xô giận hờn Cát Bà chiều biển đằm hơn Gió vu vơ, sóng cô đơn dội về. Đâu rồi cát trắng pha lê Nắng vàng còn trải đam mê một thời Trùng dương con nước đầy vơi Vỗ về nghìn nỗi bồi hồi xót xa Liêu xiêu ...

End of content
No more pages to load