Những người xây dựng lên các vòng tròn đá cổ xưa của nước Anh như công trình đá Stonehenge đã sử dụng định lý Pythagoras từ 2.000 năm trước khi triết gia Hy Lạp này ra đời.
Chúng ta đều biết rằng phát hiện của Pythagoras đã giúp các nhà xây dựng đạt được những góc vuông hoàn hảo để áp dụng cho các công trình của mình. Tuy nhiên mới đây, các chuyên gia đã đưa ra một tuyên bố đầy bất ngờ.
Một cuốn sách mới xuất bản có tên Megalith đã kiểm tra lại cấu trúc hình học cổ xưa của các di tích đồ đá và kết luận rằng chúng được xây dựng một cách vô cùng tinh vi bởi các nhà thiên văn học thời bấy giờ – những người am hiểu về các chu kỳ dài của Mặt Trăng hay Mặt Trời, cũng như các chu kỳ nhật thực để có thể dựng nên một công trình lịch đá khổng lồ.
Chuyên gia nghiên cứu cự thạch Robin Heath thậm chí còn cho rằng có một hình tam giác Pythagore khổng lồ trong số các cảnh quan ở nước Anh kết nối Stonehenge, nơi mà các khối đá Preseli đã bị cắt ở xứ Wales và đảo Lundy, một địa danh thời tiền sử quan trọng.
Cuốn sách mới xuất bản này còn cho thấy cách một trong những đại diện đầu tiên của Stonehenge, có niên đại từ năm 2750 TCN, có một hình chữ nhật được tạo nên từ bốn viên đá Sarsen mà khi phân chia một nửa theo đường chéo tạo thành một tam giác Pythagore có tỷ lệ hoàn hảo 5:12:13.
Tám đường thẳng chia ra từ hình chữ nhật và hình tam giác cũng hoàn toàn phù hợp với những ngày quan trọng trong lịch đồ đá mới, chẳng hạn như hạ chí và đông chí hay xuân phân và thu phân.
Họ cũng đánh dấu Imbolc, ngày xưa cho đầu Xuân vào ngày 1 tháng 2, Beltane, hoặc May Day, lammas, bắt đầu thu hoạch lúa mì và Samhain, ngày 31 tháng 10, theo truyền thống đã đánh dấu thời gian gia súc bị kéo xuống từ đồng cỏ mùa hè và tàn sát cho mùa đông đã trở thành Halloween.
Biên tập viên John Matineau cho biết: “Mọi người thường nghĩ về tổ tiên của chúng ta chỉ là những người sống trong hang động một cách thô sơ nhưng họ cũng là những nhà thiên văn vô cùng sành sỏi. Họ đã áp dụng định lý hình học Pythagore tại hơn 2000 năm trước khi Pythagoras được sinh ra. Chúng tôi thấy hình tam giác và ô vuông kép được sử dụng chính là những phiên bản đơn giản của hình học Pythagore.
Chúng tôi nghĩ rằng những người này không đầu óc khoa học nhưng trước hết họ là các nhà thiên văn học và nhà vũ trụ học. Họ đã nghiên cứu rất nhiều để thấu hiểu về các chu kỳ và dường như thành quả của sự nghiên cứu ấy chính là các công trình như Stonehenge.
Tôi cảm thấy rất buồn khi những vị khách đến tham quan Stonehenge không được nói gì về sự sắp xếp thiên văn trong công trình này, ngay cả khi chúng rất đơn giản để có thể giải thích.”
Gần hai dặm về phía bắc-đông của Stonehenge, bãi gỗ Woodhenge cũng được xây dựng bằng một tam giác có tỷ lệ 00:35:37. Tam giác Pythagore cũng đã được tìm thấy tại Avebury, vòng trong của Đền Druid ở Inverness, Castlerigg ở Keswick, Cumbria, Barbrook ở Derbyshire, Borrowston Rig trên biên giới Scotland và Daviot ‘B’ ở Aberdeenshire.
Kết quả là nhiều ‘vòng tròn’ đá không tròn hoàn toàn nhưng có hình học bắt nguồn từ hình tam giác Pythagore với cự ly 1 thước cự thạch (khoảng 0,8m) có thể được tạo ra bằng cách sử dụng dây thừng và chốt.
Ông Heath nói thêm: “Cụm từ ‘một khoảng thời gian’ có thể xuất phát từ một thời đại khi chiều dài của thước kẻ, dây thừng hoặc thước đo thực sự biểu thị một khoảng thời gian – một kỹ thuật được dùng trong nhiều cấu trúc cự thạch lưu giữ chu kỳ thời gian của Mặt Trời và Mặt Trăng.”
Những viên đá khổng lồ của Stonehenge cũng từng được bao quanh bởi 56 cột gỗ hoặc đá có thể được sử dụng để dự đoán nhật thực cũng như cho thấy vị trí của Mặt Trời và Mặt Trăng hay các tuần trăng.
Dải đá móng ngựa ở trung tâm được cho là chứa 19 viên đá để biểu thị số năm cần thiết cho chu trình Mặt Trời và Mặt Trăng để đi đủ một vòng tròn và thiết lập lại.
Các tác giả tin rằng phần lớn kiến thức này đã biến mất sau sự phát triển của Kitô giáo ở Anh. Ông Heath cho biết:
“Những ngày này được xem là hippy dippy hay New Age nhưng thực sự nó là một sự thiếu sót lớn đối với lịch sử khoa học mà chúng ta không tìm thấy được những di tích mà họ đã từng sở hữu.”
Nhật Quang