Lời tòa soạn: Các dân tộc Á Đông có một nền văn minh vô cùng xán lạn. Lịch sử Á Đông nói chung, trong đó có Trung Quốc và Việt Nam, rất hào hùng, tràn đầy khí chất. Lịch sử 5000 năm văn minh, văn hoá của Á Đông là cả một kho tàng vô giá cho hậu thế. Tuy nhiên, do ảnh hưởng của những quan niệm mới có phần thiên kiến, lệch lạc, lịch sử ấy đã bị cải biên và ngụy tạo nhiều. Với mong muốn phục hưng lại nền văn minh vĩ đại cũng như những truyền thống đạo đức quý báu của người Á Đông, chúng tôi tiến hành loạt bài về lịch sử Việt Nam, Trung Hoa… gửi đến quý độc giả, ngõ hầu phá giải được những quan niệm sai lệch hiện nay.
- Loạt bài dài kỳ: Phong vân mạn đàm
Lại nói, sự kiện: ‘Đốt lửa cứu viện, đùa bỡn chư hầu’ là năm 770 TCN. Từ lúc Chu Bình Vương dời đô về phía đông, Chu và Tần đã phân khai rồi. Chu đem đô thành dời về Lạc Dương, còn Tần lại chiếm cứ vùng Tây An, đây gọi là ‘Chu với Tần phân khai’. Thái sử Đam nói ‘chia 500 năm rồi lại hợp’, đây là sự kiện gì?…
Lời bạch: Sự diệt vong của nhà Tây Chu khi ấy đã có điềm báo trước, chính là phát sinh địa chấn Tam Xuyên. Thái sử Bá Dương Phủ lấy việc dòng chảy của sông khô kiệt để dự đoán sự diệt vong của nhà Hạ, Thương; lấy dự báo Tam Xuyên (ba dòng sông) khô kiệt sau địa chấn để dự ngôn nhà Chu diệt vong 10 năm sau đó. Tam Xuyên xảy ra động đất vào năm 780 TCN, sau đó 10 năm, bộ tộc Khuyển Nhung xâm lược, Tây Chu diệt vong. Vậy thì sự diệt vong nhà Tây Chu còn có điềm báo nào khác nữa?
Còn có một điềm báo, năm 779 TCN, Chu U Vương lấy Bao Tự, Bao Tự đã sinh được một con trai gọi là Bá Phục. Sau khi Bá Phục được sinh ra, Chu U Vương đã phế Thái tử Nghi Cữu để lập Bá Phục làm người kế thừa vương vị. Khi đó Thái sử nhà Chu (Chu Thái sử) đang đọc ‘Sử ký’. Sử ký này không phải là “Sử ký” do Tư Mã Thiên viết, mà là bộ sử trước thời Tư Mã Thiên. Sử các quốc gia gọi chung là sử ký. Chu Thái sử đọc được ba chữ: Chu diệt vong (Chu vong hĩ – 周亡矣).
Vì sao vậy? Bởi vì Thái sử đọc trong sử ký có một câu chuyện. Câu chuyện này phản ánh Bao Tự mà Chu U Vương lấy về chính là một con yêu nữ. Câu chuyện hoàn chỉnh này được Tư Mã Thiên ghi lại trong “Sử ký – Chu bản kỷ”.
Chuyện kể rằng, quân vương đầu tiên thời nhà Hạ không gọi là ‘vương’ mà gọi là ‘hậu’, sau này mới gọi là ‘vương’. Quân vương cuối cùng của nhà Hạ là Kiệt, là một vị quân chủ vô cùng bạo ngược. Thời Hạ Kiệt, có hai con rồng đậu trên tường cung điện, Hạ Kiệt không biết phải làm sao để đối phó với hai con rồng này, giết đi hay là đuổi đi? Thế là nhờ Thái sử bốc quẻ. Quẻ bốc được có kết quả là: “Giết nó, đuổi nó, đều không phải việc tốt”.
Người bốc quẻ nói: “Thỉnh quốc vương đi cầu hai con rồng, lấy nước miếng của chúng giữ lại”. Nước miếng của rồng gọi là Ly – 漦. Thế là lấy đồ đựng để chứa nước miếng của hai con rồng, sau đó hai con rồng bèn bay đi. Nước miếng rồng được niêm phong kín lại. Từ nhà Hạ truyền đến nhà Thương, từ nhà Thương lại truyền đến nhà Chu, quá trình đã mấy trăm năm rồi, nhưng chưa mở vật chứa đó ra bao giờ.
Đến những năm đầu Chu Lệ Vương bèn mở đồ đựng đó ra. Khi người mở đồ đựng không giữ chắc tay, đồ đựng đó rơi xuống đất, nước miếng của hai con rồng năm xưa chảy ra ngoài, tẩy rửa thế nào cũng không sạch. Nước miếng biến thành một thứ gì đó nhỏ nhỏ giống như con rùa đen (ô quy), từ trong cung bò khắp nơi, kết quả đụng phải một cung nữ.
Cung nữ lúc này chỉ là một bé gái, vừa mới thay răng. Sau khi đụng xong, con rùa nhỏ bèn biến mất. Đợi đến khi cung nữ trưởng thành, gọi là ‘cập kê’, chính là lúc 15 tuổi, nàng ấy không kết hôn mà có thai, mang thai đến hơn 40 năm. Đến thời con trai của Chu Lệ Vương là Chu Tuyên Vương, cung nữ ấy đã sinh được một bé gái.
Khi đó trong dân gian có một dự ngôn, trong “Sử ký” viết rằng: “Thời Tuyên Vương có bài đồng dao: ‘Áp hồ ki phục, thực vong Chu quốc’ (檿弧箕服,實亡周國)”. ‘Áp hồ’ chỉ cung, ‘ki phục’ chỉ tên. Cả câu có nghĩa: Xuất hiện cung – tên, nhà Chu diệt vong.
Chu Tuyên Vương khi nghe bài đồng dao, cảm thấy quốc gia có thể xuất hiện binh biến. Bởi vì cung tiễn trong bài đồng dao sẽ khiến nhà Chu diệt vong. Do đó Chu Tuyên Vương hạ lệnh từ giờ trở đi trong quốc gia không được chế tạo cung – tên, người nào làm trái sẽ bị chém đầu.
Có một cặp vợ chồng chế tạo và buôn bán cung tên, họ không biết lệnh cấm này, họ mang cung tên đến đô thành để bán. Bởi vì nếu ai vi phạm lệnh cấm, quan binh sẽ bắt họ lại. Cặp vợ chồng này liền chạy, chạy đến ngoại thành, chính lúc đó, người cung nữ năm xưa vốn ở trong cung, nay sinh hạ được một bé gái.
Cung nữ cảm thấy mang thai đã 40 năm rồi mới sinh, là điềm không lành, thế là đem bé gái đến bờ sông thả lên bè, chiếc bè thuận theo dòng nước trôi đến ngoại thành. Vừa hay, cặp vợ chồng buôn bán cung tên nhìn thấy, họ nghe thấy trên sông có tiếng bé gái khóc, tiếng khóc bi ai, thế là đem bé gái vớt lên, rồi nuôi dưỡng bé gái này.
Bé gái này sau khi lớn lên, dung mạo quả thực là một tuyệt sắc giai nhân, nàng ta chính là Bao Tự mà Chu U Vương lấy sau này. Có Bao Tự, mới có sự việc đốt lửa đùa bỡn chư hầu, dẫn đến sự diệt vong của nhà Chu. Điều này đã ứng nghiệm với bài đồng dao thời Chu Tuyên Vương ‘Xuất hiện cung – tên, nhà Chu diệt vong’ (Áp hồ ki phục, thực vong Chu quốc’ – 檿弧箕服,實亡周國).
Tần diệt sáu nước, trong “Sử ký – Chu bản kỷ” còn giảng đến một sự việc. Năm Chu Liệt Vương thứ hai, tức là năm 374 TCN, có một quan Thái sử tên là Đam, ông đến nước Tần để gặp Tần Hiến Công. Ông đã nói một câu như thế này: “Ban đầu Chu với Tần hợp rồi chia, chia 500 năm rồi lại hợp, hợp 17 năm rồi ‘Bá vương’ sẽ xuất hiện”.
‘Đốt lửa cứu viện, đùa bỡn chư hầu’ là năm 770 TCN. Từ lúc Chu Bình Vương dời đô về phía đông, Chu và Tần đã phân khai rồi. Chu đem đô thành dời về Lạc Dương, còn Tần lại chiếm cứ vùng Tây An, đây gọi là ‘Chu với Tần phân khai’. Thái sử Đam nói ‘chia 500 năm rồi lại hợp’, đây là sự kiện gì?
Năm 256 TCN, khi ấy đã là những năm cuối thời kỳ Chiến Quốc, quân vương cuối cùng của nhà Chu là Chu Noãn Vương. Ông không biết như thế nào mà đột nhiên lại muốn hợp tung với các nước, hy vọng các nước có thể liên minh lại để diệt Tần. Lần hợp tung này đã khiến Tần vương tức giận, Tần vương lập tức phái binh diệt Đông Chu. Khi đó 36 thành phố và trị trấn (thành trấn), cùng với 3 vạn nhân khẩu, toàn bộ đều quy về nước Tần.
Trong “Chu bản kỷ” viết rằng: năm đó là năm 256 TCN. Trong “Lục quốc niên biểu” viết rằng: Tần chiếm được đô thành của Chu là vào năm 255 TCN. Cũng chính là nói có thể là năm 256 TCN Tần diệt Chu, đến năm 255 TCN mới chính thức tiếp quản những địa phương của nhà Chu.
Tần và Chu ‘hợp lại’ cùng nhau, từ năm 770 TCN đến năm 255 TCN là 515 năm. Thái sử Đam nói ‘chia 500 năm rồi lại hợp’, Chu và Tần sau khi phân khai 500 năm rồi lại ‘hợp’, con số 500 năm mà Thái sử Đam nói là một con số đại khái (tương đối).
Thái sử Đam còn nói ‘hợp 17 năm rồi sẽ có Bá vương xuất hiện’. Chính là nói 17 năm sau khi Tần – Chu hợp lại, sẽ xuất hiện một Bá vương. Từ năm 255 TCN, trải qua 17 năm sẽ là năm 238 TCN. Đây là năm Tần Thuỷ Hoàng làm lễ đội mũ (lễ trưởng thành), cũng là năm Tần Thuỷ Hoàng nắm toàn bộ quyền lực của nước Tần, bãi trừ quyền lực của Lã Bất Vi. Đây có thể nói là điềm báo của Bá vương. Từ năm 238 TCN đến năm 221 TCN, lại trải qua 17 năm, sáu nước bị Tần vương tiêu diệt.
“Sử ký – Chu bản kỷ” đã đưa ra những dự ngôn chính xác về quá trình diệt vong của nhà Chu, Chu Bình Vương dời đô về đông, sự quật khởi của nước Tần cuối cùng thống nhất thiên hạ. Những dự đoán này không chỉ nói về sự kiện phát sinh, mà còn miêu tả thời gian tương đối chính xác. Điều này phải khiến chúng ta suy nghĩ về phần kết luận của “Đông Chu liệt quốc chí”: ‘Suy đoán thế sự tám trăm năm / Một nửa do nhân, nửa do Thiên’.
Khi Giáo sư Chương đọc sử thường thấy dự ngôn như thế này, hoặc sự ứng nghiệm của dự ngôn. Mọi người xem là ‘biết trước’ (túc mệnh – 宿命) cũng vậy, hay là nói an bài của lịch sử cũng vậy, vấn đề này vượt quá phạm vi của chương trình này. Do đó Giáo sư Chương chỉ là trình bày tư liệu lịch sử một cách nghiêm cẩn, còn quan điểm cụ thể thì để mỗi người tự đánh giá.
Có thể rất nhiều người xem chương trình này biết Giáo sư Chương là người có tín ngưỡng chân chính. Vì ông tu luyện Pháp Luân Đại Pháp (Pháp Luân Công), cho nên trong tu luyện Phật Pháp, rất nhiều tâm đắc thể hội có thể cho Giáo sư Chương có thêm góc nhìn và đánh giá lịch sử một cách sâu rộng.
Giáo sư nói thêm, bởi vì cảnh giới tu luyện của bản thân có hạn, cho nên điều được nói đến còn khá thấp, không thể tránh khỏi những nhận thức sai lầm, vì thế loại quan điểm này chỉ là quan điểm cá nhân, mang tính chất tham khảo.
Đương nhiên để trình bày những tư liệu lịch sử cụ thể, Giáo sư Chương đã bỏ ra rất nhiều công phu, tận sức thể hiện những tư liệu lịch sử chính xác, khách quan. Đại đa số tư liệu lịch sử đều lấy từ “Sử ký” và “Tư trị thông giám”; cũng có một bộ phận lấy từ “Chiến Quốc sách”, bao gồm “Tả truyện”, “Quốc ngữ”; còn có một bộ phận lấy từ “Đông Chu liệt quốc chí”. Bộ phận lấy từ “Đông Chu liệt quốc chí” là phần nhỏ nhất trong các tư liệu.
Sau khi Tần Thủy Hoàng tiêu diệt sáu nước, ông đã làm rất nhiều sự việc có ảnh hưởng sâu rộng đến hậu thế. Những việc này bao gồm sự kiện Tần Thủy Hoàng xưng Hoàng đế, ông là người đầu tiên trong lịch sử Trung Hoa xưng Hoàng đế, bao gồm việc ban bố một số pháp lệnh: sách cùng một văn tự, xe cùng một khoảng cách hai bánh (thuận tiện cho thiết kế đường), thống nhất tiền tệ, thống nhất hệ thống đo lường, xây dựng rất nhiều đường quốc lộ.
Điều này khiến quân đội nước Tần có thể điều động tấn tốc, tăng cường sự khống chế của ‘trung ương tập quyền’ đối với những địa khu xa xôi. Về quân sự, Tần Thuỷ Hoàng nam chinh Bách Việt, bắc phạt Hung Nô, trên cơ bản đã thiết lập bản đồ Trung Quốc cho các thế hệ sau. Đồng thời ông cũng xây dựng Vạn Lý Trường Thành, bảo vệ khu vực Trung Nguyên tránh bị xâm lược bởi các dân tộc du mục, cho nên ảnh hưởng của Tần Thuỷ Hoàng đối với hậu thế là vô cùng to lớn.
Giáo sư Chương Cho rằng một quốc gia nếu muốn ‘ổn định lâu dài’, họ phải có một giá trị quan chính đúng đắn để bách tính và quan phủ có thể chấp nhận được, hoặc có thể gọi đó là ‘hình thái ý thức quốc gia’. Nhưng thật không may, nhà Tần lại chọn Pháp gia để làm hình thái ý thức của họ. Chúng ta biết rằng Pháp gia là một tà thuyết, cho nên vương triều nhà Tần trở thành vương triều ngắn nhất trong lịch sử Trung Quốc. Nhà Tần chỉ tồn tại 15 năm.
Liên quan đến phương diện này, tương lai nếu có cơ hội, Giáo sư Chương có thể sẽ tiếp tục đàm luận. Tần thống nhất sáu nước đã đánh dấu sự kết thúc của thời kỳ ‘Đông Chu liệt quốc’. Tập 1 – Đông Chu liệt quốc trong ‘Tiếu đàm phong vân’ đến đây cũng kết thúc.
Theo Epoch Times
Mạn Vũ biên dịch