Con người ta vì ích kỉ
Nên luôn làm khổ chính mình
Còn làm khổ lây người khác
Tất cả cũng vì vô minh!
Từ ngày tu ‘Chân Thiện Nhẫn’
Mới hay bao điều mình sai
Sống chưa khi nào đủ tốt
Lúc không may lại trách trời!
Bây giờ bình yên vui sống
Chợt thương phận người long đong
Giống hệt mình năm tháng trước
Mê mờ tạo nghiệp quẩn quanh…
Tự mình chọn ra số phận
Thế gian này là sân chơi
Mỗi người một vai diễn nhỏ
Trầm luân buồn vui khóc cười!
Đã đến lúc rồi ‘TỈNH MỘNG’
Mãi luân hồi vì điều chi?
Đọc ‘Chuyển Pháp Luân’ chợt hiểu…
Đợi bao năm… Một đường về!
Thụy Du
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.