Thỏ
Câu ca dao mẹ hát: Như là dòng suối mát, chảy vào lòng cằn khô
Tôi yêu khúc dân ca Ngọt ngào lời mẹ hát Con cò trắng bay qua Cánh đồng xanh bát ngát Câu ca dao mẹ hát Cả một đời ru con Như từng giọt nước mát Ngấm vào lòng núi non Tôi vào đời lớn khôn Vẫn còn vương câu hát Trong bao nỗi vui buồn Cả một niềm khao khát Để nghe ...
Có ai dò thấu nỗi buồn nông sâu, thôi cứ giữ cho riêng mình, em nhé!
Chẳng thể trách trời không trong xanh mãi Bởi lòng em cũng lúc tạnh lúc mưa... Có ngày buồn, buồn biết mấy cho vừa Những lúc vui, vui như chưa từng vậy! Sông Hương ơi! Dấu chi trong dòng chảy? Man mác sầu, gieo mấy có vừa đâu? Có ai dò thấu được nỗi nông sâu Thôi ...
Đường về Phú Yên: trập trùng mây Đèo Cả, Đá Bia còn trăm năm
Đường về quê Phú Yên Đi qua đèo Cù Mông Dừa xếp hàng đứng đợi Biển xanh, xanh vô cùng Đường về quê Phú Yên Đi qua từ hướng Nam Chập chùng mây Đèo Cả Đá Bia còn trăm năm Ở giữa hai đỉnh núi Là chung một tấm lòng Ở giữa hai bờ sông Là nơi ta hò hẹn Chiều đứng ...
Đừng than khóc vì cuộc đời là thế, vui chưa qua sầu khổ đã đến rồi
Có đôi lúc ta thấy mình bất hạnh Bao lụy phiền cứ mãi đuổi theo ta Nhìn bốn phía, một màn đêm cô quạnh Mở con tròng là thấy nỗi buồn xa Vì mộng tưởng nên cái nhìn ảo tưởng Chân chưa đi mà đã ngại đường xa Hãy rẽ lối rồi tự mình cất bước Hết ...
Buồn vui chẳng biết đi vòng, bạc đầu con sóng vẫn không hiểu mình
Núi ngồi ngắm biển ngàn năm Sóng ầm ầm sóng, núi thầm thầm xanh. Gió ngàn thu, tuổi mong manh Mất rồi lại có, trong lành như không. Buồn vui chẳng biết đi vòng Bạc đầu con sóng vẫn không hiểu mình. Núi ngồi chăm chút màu xanh Cây cao, bóng cũng xoay quanh gốc tròn. Chùa xa ...
Vòng quay cát bụi lòng vòng, trăm năm để một tấm lòng xót xa…
Trông lên chẳng thấy có ai Trông xuống dù chỉ một người cũng không Trông ngang điệp điệp trùng trùng Đất trời bề bộn một vùng nhân gian Hiền lành xen với gian tham Giàu sang cứu nổi cơ hàn được chăng Người thảm bại kẻ vinh thăng Bao nhiêu cơ nghiệp có bằng hư vô? Bao giờ ...
Chiều Tây Bắc, mẹ gùi vầng trăng về bản, nụ cười bên bếp tỏa hương…
Dốc, dốc khuất vào bóng núi Quanh co con đường trong mây Phía xa nhà sàn om khói Chiều hoang ngọn gió heo may. Lưng đồi rừng cây rụng lá Nghiêng bậc thang nhớ ruộng xanh. Sau mùa chim tìm gốc rạ Đàn trâu nằm nhai nắng hanh. Chợt nghe tròng trành câu hát Gọi nhau rạo rực đêm ...
Vun trồng thêm duyên thiện, được làm làn mây bay…
Đôi khi vui, quên hết Chạnh nhớ ra lại buồn Đời đôi lần mỏi mệt Muốn ngủ rồi... ngủ luôn! Đôi khi ngồi mà tiếc Giá chưa sinh kiếp này Vun trồng thêm duyên thiện Được làm làn mây bay... Đôi khi cười: vớ vẩn! Rồi nghĩ thầm: hay hay... Mấy khi được lẩn thẩn Mấy khi mà say say... Chỉ đôi ...
Tôi nay ở trọ trần gian, trăm năm về chốn xa xăm cuối trời
Con chim ở đậu cành tre Con cá ở trọ trong khe nước nguồn Tôi nay ở trọ trần gian Trăm năm về chốn xa xăm cuối trời Xưa kia ở đậu miền xa Cơn gió ở trọ bao la đất trời Nhân gian về trọ nhiều nơi Bâng khuâng vì những ...
Tản mạn tháng tư: Học trò nôn nao khó tả, mùa thi đến gần rồi!
Tháng Tư ùa về vội vã Mùa xuân nỡ bỏ ta đi Đất trời giao mùa lặng lẽ Khiến hồn ta rẽ làm đôi Nửa nhung nhớ rét nàng Bân đã hết Nửa mong hè về nắng gắt, mưa xa Ta vừa đi qua những đêm mưa phùn gió bấc Để đến bên nắng tháng tư ấm ...
Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng, thả mông lung vực thẳm xuống trần ai
Vốn là vậy, Cao Bằng cao và gió Những nẻo đường đèo dốc lượn quanh co Những mái ngói âm dương dầu dãi Càng lên cao càng hun hút sương mờ Tưởng không núi lữ hành thành đơn độc Đá dựng ngang trời, ẩn hiện ngang mây Thác Bản Giốc như một thiên bi tráng Thả mông ...
Thăm chùa Hương: Lòng trần trút vợi bao phiền muộn, đất Phật cây hoa đượm vị thiền…
Khe Yến mưa xuân, cánh én chao, Suối trong như ngọc, biếc rong rêu. Núi xô cửa động. Hoa tìm bướm, Chim ẩn tầng cây ríu rít chào. Chín mươi chín ngọn núi nghiêng nghiêng. Đất Phật: cây, hoa đượm vị thiền, Thung mơ khoe đất và khoe quả, Thiên hình vạn trạng, xứ thần tiên. Đã suối ...
Ai về đốt nến làm thơ, nghĩ đời một thoáng bao nhiêu nỗi buồn…
Nhớ sao là nhớ chao ôi Thương sao xóm nhỏ cuối trời ngẩn ngơ Ai về đốt nến làm thơ Gom tròn chung thủy thơm bờ suối hoa Lênh đênh giữa cõi người ta Bâng khuâng lòng giấy, nhạt nhòa giấc xưa Nơi nào chỉ nắng không mưa Phương tôi gió nổi sầu đưa tháng gầy Nghĩ đời ...
Trăng giãi ngoài rèm buông bóng trúc, tâm sự bát ngát thấu trời xanh
Đêm tỉnh giấc mơ ngọn gió Thoảng hương ngàn dặm ba canh Trăng giãi ngoài rèm, bóng trúc Tâm sự bát ngát trời xanh Đêm thanh rơi hoa, rụng lá Khẽ khàng thao thức canh khuya Nao lòng tản mác hương hoa Vợi dần tài nguyên quý giá Chợt buồn tưởng điều ...
Xuân về từ mắt mẹ: Dòng sông và biển lúa, mắt mẹ nhìn thiết tha…
Kính tặng Mẹ Con nhìn vào mắt mẹ Thấy mùa xuân đang về Màu xanh mượt ven đê Lúa đồng mình tốt quá! Con nhìn trong sắc lá Chỉ thấy màu xanh thôi Nắng đọng ngang lưng trời Chui vào hoa mới nở. Nhìn vào từng trang vở Con thấy đất trời hiền Sóng xô bờ sông Diêm Dẫn thuyền đi tìm ...
Cảm thán mùa xuân: Đất trời đẹp như tranh, bỗng ngời vươn sức trẻ!
Mưa xuân buông màn mỏng Giăng kín sân nhà em Ngàn cánh xoan tim tím Vấn vương rơi đầy thềm. Lắng nghe mùa xuân sang Từ độ mưa xuân ấy Sớm nay xuân thức dậy Hé mắt lá căng tròn. Một chút lộc tơ non Dịu dàng e ấp nở Đóa hoa nghiêng đầu cành Ngỡ ngàng bung cánh mở. Xuân muôn ...
Người quê tôi không ai già yếu cả, mắt nhắm rồi đất còn đọng móng tay…
Làng quê tôi nép bên bờ câu hát Mượn chén ăn cơm lắc lẻo gập ghềnh Nếu ai có một làng quê như vậy Thì suốt đời không thể nào quên Lục bình buồn trôi xuống trồi lên Hoa tím vướng mái dầm vội vã Người quê tôi không ai già yếu cả Mắt nhắm rồi đất ...
Gió lạnh ở Tuy Phong: Biển trùng xa vẫy gọi, gõ âm thầm tịch liêu
Sớm mai lên Cổ Thạch Khai quật tiếng chim kêu Thuở ngàn năm hóa đá Chôn nơi giọt sương chiều Lanh canh lời đá trách Chạm nền xanh cỏ rêu Chiếc lá khô làm khách Gõ âm thầm tịch liêu Biển trùng xa vẫy gọi Lời vô ngôn vọng kêu Đá ngồi ...
Đất quê rạng rỡ với người, lúa reo trước bãi, ngô cười sau nương
Vẫn là đất ấy nuôi tôi Mùa gieo đã biết mấy đời cần lao, Mặt người rạch luống thương đau Những đường số phận rạch vào thịt da. Đổ bao thành quách nguy nga Đất đai nghìn thuở vẫn là đất đai. Vẫn là biển rộng sông dài Vẫn chân chỉ những luống cày gieo ...
Huế buồn là Huế của em, chút duyên em giữ, ai quên mặc người!
Âm trầm Huế vẫn đó thôi Ngoài kia nước chảy... dòng đời trôi nhanh Chút thương Huế nhỡ gửi anh Chừ xin khép lại, để dành mai sau... Hương Giang uốn quặn lòng đau Câu hò dang dở nhuộm màu Chiêm xưa... Nội Thành ai đón, ai đưa? Đường thơ nhỏ hẹp, lối chưa đủ dài... Rêu phong ...
Đò qua Suối Yến: Hoa gạo tưng bừng dâng đuốc lửa, đỏ bờ suối Yến hội mùa xuân
Hoa gạo tưng bừng dâng đuốc lửa Đỏ bờ suối Yến Hội Mùa Xuân Bập bềnh sóng nước chèo khoan nhặt Chở cả phồn hoa lẫn bụi trần. Trời soi lòng suối, trời xanh ngắt Mây trắng soi gương tự ngắm mình Bụi bặm phồn hoa qua suối mát Trong lành lọc lại sáng lung linh! Xuân Quỳ Clip ...
Thương em rồi thương mẹ, phố núi nhập nhòa nghiêng…
Phố núi đêm trăng nghiêng Một mình nghe tiếng suối Ta nhập vào thiên nhiên Lá rừng khô về cội Thương mẹ đã bạc đầu Còn dặm ngàn run rủi Thương em tóc xuân thì Rụng sợi buồn góc rẫy Phố núi khuya lạnh gió Chập chùng dốc ngược xuôi Ta mãi thành hạt bụi Lang thang bay đất trời Thương mẹ ...
Mong manh hạnh phúc và khổ đau
Nơi gặp gỡ hai chiều lên xuống Là mong manh giữa hạnh phúc, khổ đau Trong tĩnh lặng bỗng tư duy lóe sáng Cho ngày xưa liền mạch mai sau Lá lộc nảy trên thân cây chết Hoa tàn rụng xuống, đất thêm màu Dòng nước mát ôm hàng cây soi bóng Khi cạn nguồn xác lá ...
Phận người trước gió đèn treo, mong manh như đám bọt bèo trên sông
Tôi ngồi dưới mái nhà xưa Nghe con nắng cháy trong giờ Ngọ thiêng Nhìn qua am miễu láng giềng Một vùng nhang khói u huyền tỏa quanh Điệu Chầu Văn giục thúc nhanh Âm hồn khắp nẻo về quanh bệ thờ Hai bên nhập lại một bờ Bên ni hoà điệu lời thơ đoạn trường Tử sinh ...
End of content
No more pages to load