Chào mừng các bạn đến với Bí ẩn chưa được giải đáp!

Pat Price được coi là một trong những nhà ngoại cảm tài năng nhất trong lịch sử. Ông cũng là một trong tam đại cao thủ trong lực lượng tâm linh của CIA. Có thể nói, ông khi xuất hiện là đang ở thời kỳ đỉnh cao. Không lâu sau khi gia nhập Viện nghiên cứu Stanford (SRI) để tiến hành nghiên cứu về năng lực siêu cảm, ông đã làm được một việc lớn.

Đột nhập vào Cục An ninh Quốc gia Mỹ

Năm 1973, nhà vật lý tiến sĩ Russell Targ và kỹ sư tiến sĩ Harold Puthoff, người đứng đầu nghiên cứu về công năng siêu cảm tại Viện Nghiên cứu Stanford, đã thiết kế một dự án thực nghiệm có tên SCANATE. Nội dung của thực nghiệm là để một mình nhân viên tiếp thụ trắc nghiệm ở lại trong một căn phòng, nhân viên trắc nghiệm tùy chọn ngẫu nhiên một tọa độ, chẳng hạn như kinh độ bao nhiêu, vĩ độ bao nhiêu, sau đó bảo họ căn cứ theo tọa độ đó mà tiến hành dao thị, nói ra hoặc vẽ ra cảnh tượng mà họ nhìn thấy.

Price và Ingo Swann, người mà chúng tôi đã giới thiệu trong tập trước, là những nhân viên thực nghiệm chủ yếu trong dự án này. Họ đã thực hiện rất nhiều trường hợp thành công, được ghi lại trong báo cáo dài 170 trang của CIA.

Người giám sát thực nghiệm của CIA, Kit Green muốn tự mình kiểm tra thực lực của hai cao thủ dao thị này, nên đã báo một tọa độ, Putov chuyển lại cho Price và Swann.

Swann cho biết sau lần dao thị đầu tiên: “Đây là một nơi kỳ lạ, giống như bãi cỏ bên ngoài căn cứ quân sự. Tôi có cảm giác như đó là một boongke cũ, hoặc một hồ chứa nước có mái che. Ở đó còn có một cột cờ…”

Swann thử lại một lần nữa vào ngày hôm sau, lần này ông mô tả: “Có một vách đá ở phía đông, một hàng rào ở phía bắc, và một kiến trúc hình tròn ở phía nam, khả năng là một tòa tháp…” Swann đã vẽ một bản phác thảo về tình huống. Swann cũng nói rằng, ông dường như nhìn thấy thứ gì đó ở dưới lòng đất.

Tiếp theo đến lượt Price. Mô tả của Price còn chi tiết hơn Swann, chẳng hạn như nơi ông đứng có độ cao bao nhiêu, sườn dốc là loại đá gì, trên núi có những loại thực vật gì, bên cạnh có những con đường phong cách thế nào, thành phố trông như thế nào, thậm chí thời tiết lúc đó như thế nào.

Và Price cũng mô tả việc bản thân phát hiện ra một địa điểm bất thường: “Tôi tìm thấy một phòng chứa đồ lớn dưới lòng đất, kéo dài từ sườn phía Tây của ngọn núi, nó khá ẩn giấu, dường như là cố ý làm như vậy. Nó được giấu dưới tán cây, khi bay qua khu vực này khả năng rất khó phát hiện nó. Nơi này trông giống như từng là một bãi phóng tên lửa, nhưng ở đó còn có các kho lưu trữ, phim vi bản (microfilm), cho đến tủ hồ sơ…”

Price còn vẽ bản đồ theo yêu cầu. Có một hàng rào ở phía bắc, một cột cờ ở giữa, và một kiến trúc hình tháp tròn ở phía nam, dường như không khác với mô tả của Swann.

Khi Green, người giám sát thực nghiệm của CIA, nhận được mô tả của hai người, mọi người đều bối rối. Đây là nơi như thế nào? Có một nhà bảo vệ, dưới lòng đất có bốn tầng, “bước qua một cánh cửa cuốn bằng nhôm là có thể tiến vào những tầng hầm, nơi đó có một căn phòng chứa đầy hồ sơ, căn phong dài 100 feet, rộng 40 feet, cao 20 feet, với trụ đỡ bằng bê tông, có hình dạng miệng chuông…..”

Green gọi cho đồng nghiệp của mình là David, vì David đã đưa ra tọa độ này, và bản thân Green cũng không biết ở đó có gì. Kết quả David nói: “Thật nhảm nhí”,  “Tôi vừa mới đưa cho anh là tọa độ của căn nhà gỗ mà tôi vừa xây ở Tây Virginia.”

Khi nghe kết quả này, tất cả nhân viên dự án đều cảm thấy rất thất vọng và chán nản. Tuy nhiên, Tagg, một trong những người đứng đầu cuộc nghiên cứu, cảm thấy vấn đề không hề đơn giản. Nếu đó là một thực nghiệm thất bại, thì tại sao Price và Swann lại sai lầm giống nhau như vậy? Trong suốt cuộc thử nghiệm, Price và Swann không có bất kỳ liên lạc hay tiếp xúc nào. Vì vậy, Tagg quyết định tự mình đi xem tọa độ.

Theo tọa độ, Tag đã tìm thấy một căn phòng gỗ nhỏ. Có lẽ là sai thật. Tag hơi bực bội, nhưng cách căn phòng gỗ khoảng 100 mét, ông phát hiện có một con đường đất, nên quyết định lái xe tới xem xét. Sau khi lái xe được một đoạn, ông nhìn thấy phòng bảo vệ, cửa chớp cuốn, máy thu radar hình tròn khổng lồ, và lính canh Mỹ đã chặn ông lại.

Tagg rất vui mừng. Ông cảm thấy điều này chứng tỏ thực nghiệm của họ đã thành công, dao thị chính xác địa điểm này từ khoảng cách 3.000 dặm. Nhân tiện, Price cũng đã đọc tài liệu tại hiện trường, điều đương thời chưa từng có, và chưa có ai có thể làm được việc này, nên có lẽ có thể có bằng chứng.

Vì vậy, Green và những người khác đã gửi báo cáo dao thị của Price cho quân đội Mỹ, và hỏi họ liệu có một căn cứ quân sự nào đó ở Tây Virginia hay không. Ở đó có một tủ hồ sơ trên bức tường phía bắc của một căn phòng có ghi “Chiến dịch Pool Cue”, ngoài ra còn có một bi cái trong tủ được đánh dấu là “Cue ball” (bi cái), “14 Ball” (bi 14l), “4 Ball” (bi 4) và “8 Ball” (bi 8), và cặp tài liệu “Rackup”. Nhân tiện, đại tá XX và thiếu tướng XX có công tác ở đó không?

Chỉ trong vòng khoảng 24 đến 48 giờ, nhân viên an ninh Mỹ đã đến văn phòng của Green tại trụ sở CIA. Mọi người sắc mặt tái mét, trông vô cùng tức giận. Ở bên kia, Viện nghiên cứu Stanford đã bị quân đội Mỹ bao vây.

Hóa ra là có một căn cứ quân sự cực kỳ bí mật của Cơ quan An ninh Quốc gia được thiết lập ở Sugar Grove, Tây Virginia, được sử dụng để giám sát các vệ tinh của Liên Xô, đánh chặn thông tin. Trên thực tế, Sugar Grove nằm trong Vùng Yên tĩnh Vô tuyến Quốc gia (NRQZ), bao phủ khoảng 13.000 dặm vuông, bao gồm các bang Virginia, Tây Virginia và Maryland. Trong khu vực này, mọi hình thức tín hiệu vô tuyến đều bị cấm. Nếu bạn kích hoạt đài của mình, bạn có thể phải đối mặt với sự viếng thăm của cơ quan thực thi pháp luật, tiền phạt và thậm chí là ngồi tù. Một số khu vực thậm chí còn cấm lò vi sóng và Wi-Fi.

Nơi bí mật đến mức như vậy, mà Price lại thông qua dao thị để nhìn nó từ xa, then chốt là mọi thứ ông nhìn thấy đều chính xác, bao gồm cả tủ hồ sơ và các tập tài liệu liên quan đến bóng bida. Các quan chức an ninh Mỹ giận dữ chất vấn Green rằng, CIA rốt cuộc đang làm cái gì. Chẳng lẽ tự nhiên thuê một nhóm nhân viên có công năng siêu cảm quan theo dõi Cục An ninh Quốc gia Mỹ? Các ông có biết mọi thứ ở đó đều là bí mật tối cao không? Ngay cả tên của các mã hành động “Bi 4” và “Bi 8” cũng là những bí mật tối cao. Các ông cứ thế mà công bố nó? Đây rốt cuộc là siêu cảm dao thị, hãy là rò rỉ bí mật quốc gia? Có gián điệp Liên Xô nào trong số các ông không?

Với sự bảo vệ của CIA, nhóm nghiên cứu công năng siêu cảm quan của Viện nghiên cứu Stanford đã thoát nạn. Năng lực của Price cũng thu hút sự chú ý của tất cả các bên, khiến Tagg và những người khác nghi ngờ rằng sự việc này có lẽ tiềm phục cái chết sau đó của Price.

Mục tiêu: Semipalatinsk

Sau sự cố Cục An ninh Quốc gia Mỹ, vì lý do an toàn, mọi người quyết định không thử nghiệm nó ở trong nội cảnh Hoa Kỳ. Dù sao, mục đích CIA tài trợ cho dự án này là để thu thập thông tin tình báo của Liên Xô, vậy tại sao chúng ta không bắt đầu.

Thời gian: 1974. Địa điểm: Thành phố Semipalatinsk của Liên Xô. Sau năm 2007, thành phố được đổi tên thành Semey. Khi đó, CIA nhận được thông tin tình báo rằng Liên Xô đang xây dựng một căn cứ quân sự bí ẩn tại đây, và dường như đang có ý định tạo ra một loại vũ khí sát thủ cỡ lớn nào đó.

Price là người chấp hành nhiệm vụ dao thị này. Vào ngày hôm đó, Price đặc biệt đeo một cặp kính. Green tò mò, tại sao anh lại phải đeo kính? Price hài hước trả lời: “Tôi đeo kính vào để có thể dao thị rõ hơn một chút.”

Nhưng nói về điều này, Tagg và các đồng nghiệp của ông phát hiện trong nghiên cứu của họ, rằng nhìn chung có hai cách để những người có công năng siêu cảm quan tiến hành dao thị, đương nhiên phát hiện này là căn cứ trên số liệu thống kê từ nghiên cứu của họ. Một kiểu là chiếu xạ ý thức đến một nơi nào đó, giống như ý thức rời khỏi cơ thể, siêu việt thời gian không gian đến một nơi nhất định. Trong tập trước chúng tôi đã giới thiệu việc dao thị Mặt Trăng của Swann, dường như đó là kiểu phương thức này. Kiểu còn lại là người có công năng siêu cảm quan giống như một cái máy thu, các cảnh tượng chiếu lên đó như chiếu phim, rót vào não từ trên xuống dưới, cứ xem xong một hình lại đổi một hình khác, xem xong một hình lại đổi một hình khác. Đây là trường hợp của Price.

Vậy Price đã nhìn thấy gì? Price cho biết bản thân nhìn thấy những đường ray rất hạng nặng, và một cầu trục giàn khổng lồ, loại lớn nhất mà ông từng thấy, với bánh xe có đường kính khoảng 10 feet (3.3m).

Phía bên trái là bức ảnh sau đó được CIA chụp qua vệ tinh, phía bên phải là bản phác thảo cầu trục giàn do Price vẽ. Sự giống nhau giữa cả hai chẳng phải là đáng kinh ngạc sao? Nếu bạn nhìn kỹ vào người đàn ông nhỏ bé bên cạnh bánh xe trong hình bên trái, bạn có thể thấy cầu trục này thực sự rất lớn giống như Price đã mô tả.

Price cũng nhìn thấy một quả bóng thép dài 60 feet dưới lòng đất vào thời điểm đó. Tuy nhiên Price nói, bất kể Liên Xô đang xây dựng là thứ gì, họ không thể làm cho nó hoạt động được. Mãi đến năm 1977, cơ quan tình báo Mỹ mới xác thực sự tồn tại của những thể hình cầu này. Chúng là loại đạn chứa vũ khí hạt nhân do Liên Xô bí mật phát triển. Loại vũ khí này được sử dụng để bắn hạ các vệ tinh trinh sát của quân đội Mỹ, nhưng như Price đã nói, chúng chưa bao giờ hoạt động.

Có vẻ như năng lực dao thị của Price thực sự rất ấn tượng. Không lâu sau đó, Price chính thức gia nhập CIA, trở thành nhân viên chính thường. Tuy nhiên, ông chỉ làm việc ở CIA được 4 tháng thì đột ngột qua đời. Tại sao lại xảy ra điều này?

Căn cứ bí ẩn dưới bốn ngọn núi

Khi làm việc cho CIA, Price đã nhiều lần được yêu cầu do thám Liên Xô thông qua dao thị, nhưng sự chú ý của ông thường vô tình tập trung vào một địa điểm – Núi Hayes ở Alaska. Đó là một nơi rất xa xôi và hoang vắng, với những ngọn núi nằm trong vùng đất hoang băng giá, không có đường đi, hàng dặm xung quanh không có con người ở. Nhân viên CIA hỏi Price xem có gì ở đó, Price nói rằng bản thân không nhìn thấy gì, nhưng ông đã nói dối.

Price sau đó đã một mình tiến hành dao thị nơi đó, nhìn thấy một căn cứ khổng lồ bên trong Núi Hayes với công nghệ và thiết bị tiên tiến. Price nhìn thấy máy tính, bảng điều khiển và những cỗ máy mà bản thân ông không thể hiểu được. Sau đó, Price nhìn thấy người điều khiển chiếc máy khiến ông có cảm giác ớn lạnh. Bởi vì những người điều khiển trông giống con người, nhưng chắc chắn không phải là con người. Họ có thân hình cao gầy, đầu rất to, tim, phổi, máu và mắt khác với con người. Những sinh vật hình người này đang bận rộn thực hiện một số công việc, và đứng cạnh họ và làm việc cùng họ là những quân nhân Mỹ. Price cảm thấy sợ hãi khi dao thị căn cứ địa ở trong núi Hayes, một cảm giác mà ông chưa bao giờ có trước đây.

Không ai ngờ chỉ hai ngày sau, Price đang đi công tác ở Las Vegas thì được phát hiện đã chết trong phòng khách sạn. Thi thể của Price nhanh chóng được đưa đi mà không qua khám nghiệm tử thi, nhanh chóng được hỏa táng. Nguyên nhân chính thức dẫn đến cái chết được đưa ra là do đau tim. Năm đó, Price đã 56 tuổi. Price sau đó được chôn cất tại một nghĩa trang vô danh ở Bắc Hollywood, không mang theo gì ngoài con số 700. Tagg nói rằng ông luôn hối hận khi đồng ý đưa Price đến CIA. Ông tin rằng Price đã do thám bí mật nào đó và bị diệt khẩu. Tất nhiên, đây chỉ là sự nghi ngờ của ông. Price đã mua một hợp đồng bảo hiểm khổng lồ trước chuyến công tác, và người thụ ích chính là vợ của Price. Tagg cảm thấy Price dường như đã đoán trước được điều gì đó sẽ xảy ra với mình.

Năm 1980, CIA thành lập chương trình quan sát cự ly cực xa nổi tiếng là “Dự án Stargate”. Cán bộ điều hành và huấn luyện của chương trình này là Skip Atwater. Một ngày, Tagg đến gặp Atwater, mang theo bốn tài liệu, nói với Atwater rằng đó là những hồ sơ dao thị mà Price đã đưa cho ông.

Nội dung của hồ sơ thật đáng kinh ngạc, Price phát hiện qua dao thị rằng có những căn cứ của người ngoài hành tinh dưới bốn ngọn núi trên thế giới. Ngoài núi Hayes ở Alaska, còn có núi Perdido ở Tây Ban Nha, núi Nyangani ở Zimbabwe, và núi Zeil ở Úc.

Nhắc đến Alaska, với địa chất đặc biệt và từ trường bất thường, nơi đây là địa điểm thường xuyên nhìn thấy UFO trong nhiều năm. Một số người thậm chí còn cho biết đã nhìn thấy những vật thể lạ bay lơ lửng trên núi, sau đó di chuyển với tốc độ không tưởng. Lại có người báo cáo rằng, có một vật thể biến mất ở sườn núi, anh ta không nhìn thấy cửa, mà đột nhiên biến mất trước mặt ngọn núi trong giây lát, như thể nó đã đã xuyên qua núi đá rắn chắc mà đi vào bên trong. Trước đây chúng tôi đã thực hiện một chương trình liên quan đến hiện tượng bí ẩn ở Alaska, mời các bạn bấm vào để xem.

Hãy quay lại với Tagg và Atwater. Bạn có thể tưởng tượng Atwater đã sốc như thế nào khi nhìn thấy những tài liệu này. Ý nghĩ đầu tiên của ông là tìm người xác minh những địa điểm này, và cao thủ thứ ba của lực lượng tâm linh CIA cuối cùng đã xuất hiện.

Kế hoạch 8200

Đương thời, Atwater đang có liên hệ với một người có công năng siêu cảm rất tài hoa tên là Joseph McMoneagle. McMoneagle cũng là một nhân vật truyền kỳ trong giới dao thị, ông từng  thực hiện hàng nghìn nhiệm vụ dao thị cho quân đội Mỹ và CIA, bao gồm phát hiện các tàu ngầm bí mật của Liên Xô, tìm kiếm con tin bị Iran bắt giữ, v.v. Tóm lại, McMoneagle có thành tích dao thị rất tốt, nếu muốn tìm người để xác minh ký lục dao thị của Price có chính xác hay không, thì người đó chính là McMoneagle.

Vì vậy, vào ngày 28 tháng 7 năm 1982, “Dự án 8200” được triển khai, nhắm vào 4 căn cứ của người ngoài hành tinh ẩn náu trong núi.

Trong căn phòng nơi tiến hành dao thị, Atwater đầu tiên đưa cho McMoneagle một phong bì có ghi tọa độ của Núi Hayes ở Alaska bên trong, nhưng McMoneagle không biết nó là nơi nào.

Không lâu sau, McMoneagle đã nhìn thấy cảnh tượng đó, và vẽ nó ra giấy. Ông vẽ những vùng nước và băng rộng lớn, đó là một khu vực rất hoang vắng, ông vẽ những ngọn núi, một dãy núi trải dài hàng ngàn dặm. Rồi ông đánh dấu X vào nơi mà ông tin rằng mục tiêu nằm sâu trong vùng núi của khu vực hoang vắng này. McMoneagle mô tả chính là núi Hayes, bản đồ mà ông vẽ ra khá chính xác. Vậy trong núi có gì?

McMoneagle cảm nhận được các đường ống, rất nhiều thiết bị điện tử và một số loại cấu trúc lưới. Ông cảm giác một loại máy phát xạ cường đại, sử dụng rất nhiều năng lượng, có cảm giác tần số thấp dị thường. Ông cũng nhìn thấy một mạng lưới mặt đất khổng lồ tạo thành một điện trường, và nhìn thấy nguồn điện khổng lồ cũng như đường dây đầu vào đến từ một nhà máy điện hạt nhân hoặc tổ máy điện thu nhỏ. Có những đường ống khác được chôn dưới lòng đất có hình dạng cuộn dây.

McMoneagle cho biết những gì ông nhìn thấy quá xa lạ với ông, đến mức ông không thể diễn tả bằng lời. Cảm giác giống như một người nguyên thủy bước vào một chiếc ô tô điện Tesla, hoàn toàn không cách nào lý giải được kết cấu của chiếc ô tô đó, cũng không có đủ từ ngữ để mô tả những cửa sổ kính, màn hình cảm ứng, v.v. mà ông đã thấy. McMoneagle có một loại cảm giác rằng công nghệ của nó vượt xa phạm vi lý giải của ông. Ông cũng nhận thấy căn cứ được bao phủ bởi một mái vòm khổng lồ, được gắn trên đỉnh mái vòm là một máy phát có thể phát xạ lượng lớn năng lượng vào không gian.

Tiếp theo, Atwater đưa cho ông tọa độ của núi Zell ở Úc.

McMoneagle mô tả việc nhìn thấy một hang động ngầm với lối vào khổng lồ và cánh cửa màu đen. Một mái vòm bê tông nhẵn có vẻ như là một loại phòng chứa đồ, với các cuộn dây được chôn dưới đất và các hộp đựng thiết bị điện tử. McMoneagle nhìn thấy một cơ sở khác với công nghệ tiên tiến và trông giống như một trung tâm chỉ huy và kiểm soát bên dưới núi Zell.

Lúc này, Atwater hỏi McMoneagle có nhìn thấy ai không? Nhân viên bảo vệ trông như thế này à? McMoneagle cho biết ông không nhìn thấy ai, nhưng có cảm giác như có một con chó canh gác, hoặc một sinh vật giống ngựa. Ông cũng cho biết, địa điểm này khiến ông cảm thấy nó vô cùng vô cùng hiểm ác.

Bây giờ đến núi Perdido, Tây Ban Nha. Sau khi có được tọa độ, McMoneagle đã nhìn thấy tình huống ở đó, thứ đầu tiên đập vào mắt ông là những vách đá, đá xám và dê khắp nơi. Sau đó, ông nhìn thấy một hang động phi tự nhiên, một cơ sở nhân tạo. McMoneagle đã vẽ nó ra bằng bút, nó trông giống như một mạng nhện với một cái đĩa và một đầu nhọn ở giữa. McMoneagle cảm thấy phần giữa của cơ sở là máy phát tần số cao, gửi năng lượng vào không gian, trong khi các bộ phận khác là máy thu chuyển tiếp tần số cao. Ông có thể cảm thụ việc truyền, nhận năng lượng và thông tin cực mạnh mẽ.

Vậy ai đã xây dựng nơi này? Người ngoài hành tinh? Không, không, không. McMoneagle không nhìn thấy người ngoài hành tinh. Ông nhìn thấy trực thăng vận chuyển thiết bị, điều đó có nghĩa là liên quan đến con người và quân đội. Và các điểm trạm này dường như đã được xây dựng cách đây chỉ 2 hoặc 2 năm rưỡi.

Khi kết thúc nhiệm vụ, McMoneagle dùng ý niệm của mình để du hành tới núi Inyangani ở Zimbabwe. Tại đây, ông một lần nữa cảm nhận được thông tin của trung tâm điều khiển và liên lạc. McMoneagle đề cập rằng các trung tâm chỉ huy này đều được kết nối với nhau, giống như các nút khác nhau trên một mạng lớn. McMoneagle cảm thụ rằng trung tâm chỉ huy ở núi Inyangani vẫn mở cửa, nhưng không hoạt động. Trừ khi được kích hoạt bằng lệnh, nó sẽ không làm gì cả. Nó chỉ hoạt động giống như một trạm chuyển tiếp, truyền đi bất cứ thứ gì nó nhận được.

Sau khi buổi dao thị kết thúc, Atwater yêu cầu McMoneagle nói về cách lý giải của ông về những gì ông nhìn thấy.

McMoneagle cho biết ông cảm thấy có nhiều trạm như vậy trên Trái Đất. Những phần được đánh dấu bằng các ngôi sao (*) trong hình đều được kết nối với một vật hình tròn trong không gian, và có rất nhiều vật hình tròn như vậy, quay quanh Trái Đất. Những thứ hình tròn này là gì? Vệ tinh nhân tạo? Có vẻ như không. McMoneagle gọi nó là một nền tảng không gian.

Ông nói rằng nền tảng không gian ở một vị trí cố định vĩnh viễn, nó không quay quanh Trái Đất và không chuyển động, giống như được gắn cố định vào Trái Đất bằng một sợi dây và không bao giờ chuyển động. Nền tảng không gian này nằm rất xa Trái Đất.

Trong khi cố gắng tìm hiểu lai lịch của nền tảng không gian này, McMoneagle có một cảm giác rất kỳ lạ về một thứ gì đó vô cùng cổ lão và vô cùng mới, và McMoneagle đã trải qua hai cảm giác đối lập này cùng một lúc. McMoneagle cảm thấy nền tảng không gian này đã rất cũ, nhưng những căn cứ và trạm điểm đó có khả năng là mới được xây dựng.

McMoneagle cũng nói thêm rằng, những căn cứ và trạm điểm này không chỉ được tìm thấy trên núi, mà còn ở vùng biển sâu. Hãy nhớ rằng, nhiệm vu dao thị của McMoneagle được tiến hành vào những năm 1980, rất lâu trước khi chúng ta nhìn thấy những video quay cảnh UFO bay trên biển và ra vào đại dương.

Nghiệm chứng

Sau McMoneagle, “Dự án 8200” dần dần bổ sung thêm những người có công năng siêu cảm quan mới để tiến hành dao thị bốn tọa độ này. Tất cả các mô tả của họ đều chứng thực cho tuyên bố của Price và McMoneagle ở ​​các mức độ khác nhau. Ví dụ, họ nhìn thấy các thiết bị điện tử hình hộp và dây cáp ngầm, mái vòm tròn, và nhìn thấy những sinh vật gầy gò, lãnh cảm đang thao tác trên các bảng điều khiển có phím như phím đàn piano. Giống như Price, một số người đã vẽ những bức tranh về UFO mà họ nhìn thấy.

Atwater đã tham dự Đại hội Dao thị (IRVA 2009) năm 2009, và mô tả chi tiết “Dự án 8200” trong bài diễn giảng của mình. Ông thừa nhận rằng họ không dám đề cập đến UFO trong các báo cáo chính thức. Bởi vì đó có khả năng là dấu chấm hết không chỉ cho dự án, mà còn cả danh tiếng tốt của nhiều người, trong đó bao gồm chính ông.

Vậy bản thân Atwater có tin rằng có căn cứ của người ngoài hành tinh dưới bốn ngọn núi và dưới biển sâu không? Ông cho biết ông đã trăn trở vì điều này từ lâu, cuối cùng quyết định gọi điện cho một người bạn phụ trách công việc CIA ở miền bắc nước Úc, hỏi ông ấy có điều gì bất thường ở nước Úc không. Kết quả bên kia trả lời rằng, ở đây rất nhàm chán, ngoại trừ UFO bay tới bay lui quanh núi Zell (?!)

Dự án Stargate, dùng để khám phá năng lực siêu cảm, bao gồm Dự án 8200, đã bị đình chỉ vào những năm 1990. Cách nói của quan chức là dự án không hữu dụng.

Không hữu dụng sao? Những người khác không biết, ít nhất cựu tổng thống Mỹ Carter sẽ không đồng ý với nhận định này. Trong cuốn tự truyện “A Fulfilled Life: A Memoir at 90” (Một cuộc đời sung thực, hồi ức của tuổi 90), ông đã dành nhiều bút mực để mô tả việc quân đội Mỹ sử dụng những người có công năng siêu cảm vào năm 1978, đi trước Liên Xô, tìm thấy một máy bay ném bom Tu-22 của Liên Xô bị rơi ở châu Phi, thu được các tài liệu mật của Liên Xô về máy bay. Trước đó, lão tổng thống cũng đã nhiều lần đề cập đến việc này, điều này cho thấy ông khá tự hào về điều đó.

Mặc dù trong giới nghiên cứu khoa học, việc nghiên cứu công năng siêu cảm luôn bị coi là “không chủ lưu”, loại hiện tượng này xác thực có tồn tại, chỉ là nguyên lý đằng sau nó thì với trình độ khoa học hiện tại của chúng ta vẫn chưa thể giải thích hoàn toàn. Năm 1995, Hiệp hội Nghiên cứu Khoa học Mỹ đã xem xét các dự án nghiên cứu liên quan đến công năng dao thị theo yêu cầu của Quốc hội Mỹ. Jessica Utts, một nhà thống kê tại Đại học California, Davis, một trong hai nhà thẩm tra chính, đã kết luận: 

“Đáng ngạc nhiên là kết quả kiểm toán các cuộc điều tra này vượt xa sự mong đợi của chúng tôi. Lập luận rằng những kết quả này khả năng là do thiếu sót trong phương pháp thưcj nghiệp tạo thành, lý do như vậy là không có cơ sở. Những thành quả giống như những kết quả được phát hiện trong các nghiên cứu do chính phủ tài trợ đã lặp lại với số lượng lớn trong các phòng thực nghiệm trên khắp thế giới. Sự nhất quán này không thể được giải thích tùy tiện là sai sót hoặc lừa dối…” 

Ray Hyman, một nhà thẩm tra quan trọng khác và là người hoài nghi về công năng dao thị cũng cho biết: 

“Tôi có xu hướng đồng ý với Giáo sư Jessica Utts rằng những thực nghiệm này đã đạt được thành quả chân chính, chứ không phải là sự trùng hợp ngẫu nhiên trong giả thuyết vô hiệu.”

Vậy tại sao CIA lại dừng “Dự án Stargate”? Có người cho rằng kế hoạch này chưa bao giờ dừng lại, nó chỉ đi sâu hơn dưới lòng đất mà thôi. Vì vậy, bạn nghĩ gì?

Theo Epoch Times,
Hương Thảo biên dịch