Mùa thu ơi! Cho tôi được lặng im
Giấu nỗi xót xa trong nụ cười nửa miệng
Bạn bè tôi người đi rồi người đến
Kỷ niệm bây giờ tôi đâu thể quên.

Bạn bè tôi người đi rồi người đến / Kỷ niệm bây giờ tôi đâu thể quên.
Bạn bè tôi người đi rồi người đến / Kỷ niệm bây giờ tôi đâu thể quên.

Mùa thu ơi! Sao có thể lặng im
Dẫu nước mắt không còn rơi được nữa
Dẫu tự hứa: từ nay không chất chứa
Nỗi mong chờ, lo lắng hộ cho ai.

Dẫu tự hứa: từ nay không chất chứa / Nỗi mong chờ, lo lắng hộ cho ai.
Dẫu tự hứa: từ nay không chất chứa / Nỗi mong chờ, lo lắng hộ cho ai.

Mùa thu ơi, xin hãy nhận giùm tôi
Những buồn vui, xuyến xao và im lặng
Nhưng xin hãy đừng tan vào xa vắng
(Riêng điều này, nói thật với mùa thu).

Nhưng xin hãy đừng tan vào xa vắng / (Riêng điều này, nói thật với mùa thu).
Nhưng xin hãy đừng tan vào xa vắng / (Riêng điều này, nói thật với mùa thu).

Bùi Thị Biên Linh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm: