Quê tôi thuộc vùng đồng bằng sông Hồng. Dưới đây là câu chuyện quả báo và phúc báo đã xảy ra ở chính nơi ấy. Để tránh ảnh hưởng tới những nhân vật trong câu chuyện, tôi xin không nêu cụ thể địa chỉ và tên gọi (nhân vật đã được đổi tên).
Chuyện quả báo nhà ông Vinh
Ông Vinh có đủ cả con trai và con gái, đến nay ông đã có mấy chắt rồi. Ông bà có thể được coi là khá tốt và nhiệt tình với làng xóm, nhưng câu chuyện đại gia đình ông bị quả báo do những việc ông làm trong quá khứ khiến người ta phải cảm thán mà tiếc cho ông.
Người con trai lớn của ông từng đi công an vũ trang, nhưng sau một thời gian thì bị tâm thần. Vừa trở thành gánh nặng cho vợ con, bản thân anh cũng chịu khổ. Sự việc này đã xảy ra từ những năm đầu 1990. Sự việc đó cũng trôi đi và thời đó người ta cũng không có suy nghĩ gì về điều gọi là quả báo.
Sau đó hơn chục năm, khi 2 cháu nội của người con trai thứ hai và thứ 3 của ông Vinh lớn lên thì chúng đều rất ngỗ ngược. Cả hai đều nổi tiếng trong làng trong xã vì hay đánh nhau, rồi bắt đầu vướng thêm vào nghiện ngập. Từ đó chúng thêm chứng ăn cắp ăn trộm. Cho đến nay thì cả hai đã thường xuyên vào tù ra tội, nổi tiếng trong cả huyện.
Mặc dù các con trai và con gái của ông bà Vinh đều khá hiền lành, chịu khó và biết làm ăn. Nhưng không hiểu sao hai đưa cháu trai lại trở nên đổ đốn như vậy. Cả ông bà, bố mẹ của chúng dù đã dùng nhiều cách thức dạy dỗ nhưng kết quả vẫn càng ngày càng tệ.
Với một đại gia đình, 3 sự việc trên tưởng chừng đã là rất bất hạnh nhưng với gia đình ông bà Vinh thì chưa hết. Vào năm 2000, người con rể lấy con gái thứ hai của ông Vinh không may bị ngã giàn giáo. Anh gần như bị liệt nửa người trong hàng năm trời. Rất may sau đó anh hồi phục một phần, đến nay thì có thể di chuyển cả hai chân nhưng khá khó khăn.
Tuy nhiên sự việc bi thảm nhất trong đại gia đình ông Vinh lại xảy đến với người con rể út. Khoảng năm 2010 (tôi không hỏi lại năm chính xác), anh bị mất đột ngột khi chỉ mới gần 40 tuổi. Vợ anh là người rất hiền lành, chịu khó và cũng không đi bước nữa. Có lẽ sự việc bi thảm này là điều gây đau lòng nhất cho đại gia đình ông bà Vinh.
Sau hàng loạt vấn đề xảy đến với đại gia đình ông Vinh, dân làng tôi đã nhìn nhận rằng đó là quả báo vì những việc ông đã làm thời còn trẻ. Bản thân tôi gần đây cũng trực tiếp tìm hiểu lại từ một người bác kém ông Vinh vài tuổi. Bác cho biết thời còn trẻ, ông Vinh rất hăng hái tham gia các việc tập thể như phá đình chùa, đấu tố. Những người trong chi bộ đội sản xuất cùng ông Vinh đến giờ người thì chết sớm, người thì đi biệt tăm.
Xin nói thêm là xã tôi thì tất cả các đình chùa đều bị phá hủy trong thời Đại Cách mạng văn hóa (ĐCMVH) do chính quyền Trung Quốc truyền sang, chỉ còn một chùa duy nhất ở giữa cánh đồng. Đến nay thì tất cả các thôn thì dân làng cũng đều đóng góp xây dựng lại các chùa làng mình, còn đình thì chưa có ngôi nào được xây dựng lại.
Chuyện phúc báo của nhà ông Toàn
Bản thân tôi từ nhỏ đã nghe mẹ tôi kể về chuyện ông Toàn cũng rất đặc biệt. Ông Toàn khi còn trẻ cũng tham gia công tác của đội sản xuất. Do vậy khi các sự kiện như ĐCMVH xảy ra thì ông cũng được cấp trên giao cho các việc tham gia phá hủy đình chùa. Nhưng nói như mẹ tôi là ông cụ “rất khôn” nên thường lẩn tránh không trực tiếp làm.
Gần đây, trong dịp tình cờ tôi gặp lại người con gái của ông, tôi chợt nhớ lại chuyện cũ nên hỏi thăm cô về ông cụ. Cô cho biết ông cụ đến năm 84 tuổi thì bị chẩn đoán là ung thư. Nhưng một điều kỳ lạ là ông cụ vẫn khỏe mạnh đến khi mất cũng không bị đau đớn như những người bình thường bị ung thư khác.
Về con cháu của ông cụ, cũng xin kể vắn tắt. Người con rể của ông Toàn (là chồng của cô tôi mới gặp ở trên) cách đây vài năm cũng bị bệnh ung thư não. Tưởng chừng thập tử nhất sinh, nhưng sau khi mổ thì đã dần dần hồi phục, cho đến nay đã đi làm gần như bình thường mặc dù đã ngoài 60 tuổi.
Người con trai của ông Toàn là một bác sĩ cũng khá thành đạt ở bệnh viện huyện. Mặc dù tôi nhớ người này cũng từng gặp một vướng mắc khá nghiêm trọng liên quan đến việc một bệnh nhân tử vong, nhưng sau đó sự việc cũng trôi qua êm thấm.
Người con trai thứ của ông Toàn là một y sĩ thì không được suôn sẻ về đường vợ con cho lắm, cho đến nay dù đã ngoài sáu mươi tuổi nhưng đã qua mấy đời vợ, ngoài ra cũng không có gì đặc biệt. Về người con gái lớn của ông Toàn, gia đình của cô có hai con trai và đã chuyển lên Hà Nội sống từ những năm cuối 1990. Nói chung là cho đến nay diễn biến của gia đình ông Toàn khá ổn, thậm chí dù trải qua một số nguy cơ nhưng đã có những cái kết có hậu.
Lời bàn
Quan điểm thừa nhận luật nhân quả đã tồn tại hàng ngàn năm ở phương Đông. Tuy nhiên, tại Trung Quốc từ khi đảng Cộng sản Trung Quốc (ĐCSTQ) nắm quyền đã truyền bá chủ nghĩa vô Thần. Không chỉ tiến hành cuộc ĐCMVH long trời lở đất tại Trung Quốc, phá hủy đi tin ngưỡng vào Thần Phật mà còn cưỡng ép hoạt động này sang Việt Nam.
Trong quá trình diễn ra cuộc ĐCMVH, rất nhiều người đã trực tiếp tham gia phá hủy đình chùa, phỉ báng tín ngưỡng. Cho đến nay tại các vùng thuộc các tỉnh miền Trung và miền Bắc Việt Nam đâu đâu cũng có các câu chuyện về quả báo từ thời ĐCMVH.
Một số người nói rằng chủ trương đó là do lãnh đạo ĐCSTQ, hoặc nói chung là do những người cấp trên chỉ đạo, vậy tại sao những người trực tiếp thực hiện lại phải chịu hậu quả đáng tiếc như vậy? Kỳ thực mỗi người đều có quyền lựa chọn, cho nên khi họ lựa chọn tham gia vào những việc đáng tiếc như vậy thì hậu quả là tự mình chịu nhận.
Câu chuyện thực trên đây về hai trường hợp của ông cụ Vinh và Toàn ở quê tôi là hai ví dụ sống động về sự lựa chọn sai lầm và đúng đắn trong cùng một sự kiện. Một người cũng đơn giản là nghe theo cấp trên hăng hái thực hiện công việc. Một người có lẽ cũng được cha ông dạy dỗ cẩn trọng hơn nên tự mình đã có lựa chọn sáng suốt, tránh được kết cục tai ương cho bản thân và con cháu. Cho đến nay, hai câu chuyện này, đặc biệt là chuyện quả báo của đại gia đình ông cụ V luôn là lời nhắc nhở sâu sắc đối với người dân quê tôi.
Suy rộng ra từ câu chuyện ĐCMVH cũng như hàng loạt cuộc bức hại của ĐCSTQ. Cho đến nay các diễn biến không mong đợi cho chính quyền ĐCSTQ ngày càng dồn dập, có lẽ sớm đến ngày nó diệt vong. Nhưng tại Trung Quốc, vì rất nhiều người cũng trong vô minh mà hùa theo ĐCSTQ bức hại hoặc phỉ báng người khác mà không tránh khỏi bị quả báo liên lụy.
Sự vận động của xã hội luôn có quy luật, trong đó nhân quả là một trong những quy luật đã được thừa nhận phổ biến. Khi đối diện với thị phi, thiện ác, xin chúc mọi người luôn trầm tĩnh để tự mình tìm hiểu chân tướng. Đồng thời đối chiếu với các đạo lý của người xưa để có sự lựa chọn đúng đắn, đó cũng là sự lựa chọn cho tương lai.