Tỉnh giấc mộng dài!
Em hay gì không?
Hoa Ưu Đàm nơi nơi đua nở!
Nghĩa là cửa trời giờ đang rộng mở
Tỉnh mộng thôi em, mình nhanh bước quay về.
Luyến gì cõi mê?
Xứ vô thường dầm dề nước mắt
Tất bật với hơn – thua và được – mất
Mình có gì đâu, những con rối khóc cười?
Ngờ gì em ơi ?
Đời ta đâu chết rồi là chấm hết
Cứ lẩn quẩn luân hồi không đoạn kết!
Bao chuyện tiền kiếp chỉ để thoả tai người?
Em ơi chớ vội cười
Đừng đem trí tuệ con người so sánh
Với Phật pháp vô biên nhiệm màu thần thánh
Khập khiễng vô cùng; giọt nước với đại dương.
Em thấy bình thường
Nhưng được thân người này nào đâu dễ
Lại vào thời Ưu Đàm hoa xuất thế
Vạn ngàn năm cơ hội chỉ một lần.
Nghĩ chỉ là thường nhân
Nên em thờ ơ không quý tiếc
A Tư Đà xưa nghẹn ngào bi thiết
Bởi lỡ thời cơ chẳng nghe được Pháp truyền.
Tuy Ưu Đàm khai nở
Cổng trời thênh thang đâu hoài rộng mở!
Mọi sự hữu duyên Đại Pháp hồng truyền
Kịp bước trở về, mau tỉnh mộng thôi em.
Phan Duy
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.