Nay con về với đất đồng chiêm
Cầm nhánh lúa trên tay nghe lòng đau nhoi nhói
“Đất quê ta chiêm khê mùa thối”
“Cắm đòn xóc đầu bờ…” chưa hẳn được gánh lúa trên vai.
Đất và người cùng thức những đêm dài
Bao cuộc đời lụi lầm trong đêm ấy
Đất đồng chiêm, từ ngàn xưa đã vậy
Ruộng sình lầy, bùn ngập ngụa bước chân trâu.
Tháng tám nước dồn, đồng nước mênh mông
Cồn bãi ngập chìm…
Đồng trắng nước tha hồ bầy vịt lội
Thuyền thúng thả câu, sóng chao vỗ vật vờ.
Giữa trắng nước mênh mông thêm một tiếng ơ hò
Thay vì tiếng não nuột thở dài lo tháng ba ngày tới
Nhìn đồng nước mà lòng đau nhoi nhói
Đau nỗi xa xưa, đau nhói đồng chiêm.
Ký ức con còn đọng lại nhiều chuyện thiện, ác, thần tiên
Nhưng những điều bà kể… vẫn chỉ là mơ ước
Bao cuộc đời lụi lầm chỉ mong bông mẩy hạt
Những lam lũ lo toan… bị mất trắng như không.
Vốc trên tay nắm đất của chiêm đồng
Nghe mặn chát mồ hôi bao đời lắng lại
Nghe tiếng đất bật chồi lên sắc mới
Nghe mùa vàng đang cứa vết tay chai.
Đất và người cùng thức những đêm dài
Bao cuộc đời lụi lầm trong đêm ấy…
Lâm Bằng