Trong lịch sử phong kiến Trung Quốc, có không ít những hình thức tra tấn khiến người người khiếp sợ hơn cả lăng trì (tùng xẻo).
Theo sử sách, những hình phạt này được đánh giá là ghê sợ hơn cả lăng trì. Chúng phản ánh những đạo luật và hình thức xử phạt tàn khốc, đôi khi thiếu nhân tính.
1. Tẫn hình
Tẫn hình là một trong những nhục hình khét tiếng tại Trung Hoa vào thời phong kiến. “Tẫn” trong tiếng Trung có nghĩa là xương bánh chè. Hình phạt này tiến hành bằng cắt xương bánh chè, khiến nạn nhân không thể đi đứng được.
Trong lịch sử Trung Quốc, nhà quân sự nổi tiếng Tôn Tẫn đã từng phải chịu loại nhục hình kinh khủng này. Theo đó, Tôn Tẫn và Bàng Quyền vốn cùng là học trò của Quỷ Cốc Tử nhưng tâm pháp, binh thư lại đều chỉ được truyền cho Tôn Tẫn. Điều đó khiến Bàng Quyên sinh tâm oán hận, bắt cóc Tôn Tẫn về, buộc người anh em của mình phải truyền lại “Quỷ Cốc Tử binh pháp” và sai quân sĩ cho cắt xương bánh chè, khiến cả đời Tôn Tẫn phải ngồi trên xe lăn.
2. Xỏ mũi và xâu tai
Đây cũng là một trong những hình phạt tàn khốc từng được áp dụng trong lịch sử Trung Hoa. Người thi hành hình phạt sẽ dùng những sợi xích bằng sắt, xuyên qua xoang mũi (hoặc tai) của phạm nhân, sau đó cột vào một vật cố định.
Một hình phạt khác cũng được tiến hành trên hai bộ phận này chính là xẻo mũi và cắt tai. Xẻo mũi và xẻo tai đã nhiều lần được người cầm quyền Trung Quốc thi hành trên phạm vi rộng rãi trong các cuộc chiến chinh phạt lãnh thổ.
3. Kẹp ngực
Thiết bị tra tấn kẹp ngực được làm từ kim loại và gỗ với mục đích làm biến dạng vòng một của phụ nữ. Những tù nhân bị mắc tội ngoại tình, không chồng mà có thai… thường bị trừng phạt bằng thiết bị này.
4. Tru di
Đây là hình phạt từng được đưa vào bộ luật chính thức dưới thời nhà Tần và nhà Hán. Theo đó, các phạm nhân bị quy vào những trọng tội như mưu phản, nhóm tội “thập ác” (phá đền đài, lăng tẩm hoàng tộc, phản bội đất nước, bất đạo, bất kính)… thì dù vô tình hay cố ý đều bị xử án tru di.
Hai hình thức thi hành án tru di thường gặp là tru di tam tộc và tru di cửu tộc. Trong đó, “tam tộc” là ba họ gồm: họ cha, họ mẹ, họ vợ (hoặc họ chồng). Tương tự như vậy, “cửu tộc” dùng để chỉ 9 hạng người có liên hệ thân thuộc với người phạm tội, gồm bản thân phạm nhân con cô, con chị em gái, cháu ngoại, ông ngoại, bà ngoại, dì, cha vợ, mẹ vợ.
Đây là hình phạt liên đới khét tiếng Trung Hoa, cốt để răn đe bách tính, còn thể hiện quan niệm “thân quyến nhất thể” của luật pháp thời xưa.
5. Bào cách
Vốn là một loại khổ hình dùng lửa để tra tấn, bào cách từng là chiêu thức được “yêu hậu” Đát Kỷ sử dụng để diệt trừ những kẻ chống đối mình. Loại khổ hình tàn bạo này được tiến hành bằng cách trói các tội nhân vào cột sắt nung nóng cho tới khi họ bị…”nướng” đến lúc chết.
6. Mổ bụng lấy thai
Cách xử phạt này được tiến hành dưới hình thức mổ xẻ, chuyên dùng để áp dụng với phụ nữ mang thai. Khi ấy, nạn nhân sẽ bị mổ xẻ để lấy bào thai từ trong bụng ra ngoài, vô cùng đau đớn và thống khổ.
Tương truyền rằng, có lần Tô Đát Kỷ cùng các cung nữ ra ngoài ngắm cảnh, thấy một người thai phụ đi qua. Đát Kỷ thầm nghĩ: Thật là kỳ quái, tại sao đứa trẻ lại có thể lớn lên trong bụng như vậy? Bèn sai quân lính mổ bụng người mẹ ra xem. Sự hiếu kỳ của Tô Đát Kỷ một lúc đã cướp đi sinh mạng hai mẹ con!
7. Tra tấn bằng cưa
Một trong những dụng cụ tra tấn dã man ở Trung Quốc phải kể tới hình thức tra tấn bằng cưa. Cách này được khá nhiều triều đại sử dụng để tử hình một tội phạm nào đó. Với một cây cưa được lắp sẵn, nạn nhân sẽ bị trừng phạt bằng cách cưa vào cơ thể. Tuy theo mức độ phạm tội mà áp dụng hình phạt cưa. Hình phạt này thường được sử dụng với những kẻ mắc tội phản quốc, phản dân.
8. Kẹp ngón tay (ngón chân)
Khi thi hành hình thức tra tấn này, các phạm nhân sẽ bị kẹp các đầu ngón tay (có lúc là cả ngón chân). Nếu không chịu khai nhân, các đầu ngón tay, ngón chân của họ sẽ bị kẹp đến nát.
Đây là hình phạt bức cung thường được dùng tại các nhà lao Trung Hoa thời phong kiến. Thậm chí, nhiều người tuy không phạm tội, nhưng vì không thể chịu nổi sự tra tấn tàn bạo này nên đều khai nhận.
9. Xử giảo (treo cổ)
Trong lịch sử Trung Hoa, treo cổ không phải là hình thức tử hình cao nhất. Hình phạt này chủ yếu được áp dụng cho quan lại hoặc hoàng tộc phạm tội để họ được “toàn thây”.
Cổ nhân cho rằng, đây là cách xử tử “nhân đạo” hơn cả. Nhưng trên thực tế, từ lúc treo cổ cho tới khi tắt thở hoàn toàn, các phạm nhân phải trải qua một quãng thời gian vô cùng khủng khiếp.
Tất cả những cách trên đều khiến cho nạn nhân phải chịu đựng sự đau đớn giày vò tột độ, bất cứ ai chỉ nghe đến chúng cũng cảm thấy vô cùng sợ hãi. Có thể bạn nghĩ rằng điều này chỉ có trong lịch sử Trung Quốc, còn thời hiện đại ngày nay thì chúng đã không còn được sử dụng nữa. Tuy nhiên, một thực tế đáng buồn và kinh hoàng là, những hình thức tra tấn khủng khiếp này vẫn được sử dụng trong các nhà tù Trung Quốc.
Chúng được dùng để tra tấn tù nhân, bao gồm cả tù nhân lương tâm, đặc biệt là nhóm các học viên Pháp Luân Công tại đất nước này. Điều này khiến cho nhiều người khó hiểu khi một số lượng lớn những phương pháp tra tấn ghê rợn từ trung cổ lại được áp dụng nhằm buộc nhóm người này từ bỏ việc tu luyện, từ bỏ niềm tin vào Chân – Thiện – Nhẫn, vốn là nguyên lý mà các học viên Pháp Luân Công tuân theo.
Thực trạng này cho thấy một vấn đề rằng, ngoài việc xử lý theo luật pháp, phương thức tra tấn có thể được sử dụng đối với bất cứ trường hợp nào. Nếu là như vậy, nó không chỉ là sự vi phạm nghiêm trọng về nhân quyền, mà còn liên quan tới vấn đề đạo đức và nhân tính bên trong mỗi con người tại Trung Quốc.
Thủy Tiên tổng hợp
Xem thêm: