Thỏ
Đêm Hà Nội từng giọt mưa rất khẽ, gợi nhớ về thời xa vắng năm nào
Trời Hà Nội nhiều những tán cây xanh Lá chạm lá xạc xào … yên ả thế Hà Nội mưa, đêm mưa rất khẽ Giọt giọt rơi lặng lẽ… tựa giấu mình Nhớ mưa Sài Gòn đổ xuống thình lình Mưa Hà Nội thì thầm bền bỉ Hà Nội đó trải qua mười thế kỷ Một rồng ...
Bao đời lá chịu mưa, chịu nắng, qua gian nan tạo lẽ sống cho mình
Trưa rọi, vườn long lanh nắng, Rợp vòm lá trổ xanh tươi. Bao cành cao vươn sức sống, Mấy cành la, kiệt khô rồi. Sao cành la khô sức sống? Tưởng cành la nhựa xuống nhiều. Tưởng cành cao bao khó nhọc, Nhựa nghèo, gió táp, nắng thiêu. Đời lá chịu mưa, chịu nắng Lẽ thường giản dị thế ...
Tôi ngồi gạn đục khơi trong, thấy yêu con gió đi vòng chiều nay
Sau mưa hiện một ngôi đền Hiện mái nhà cũ, hiện nền đất xưa Hiện sông Cái, hiện ao Vua Hiện núi Nùng, hiện tháp Rùa rêu phong... Tôi ngồi gạn đục khơi trong Thấy yêu con gió đi vòng chiều nay Tôi ngồi học cỏ, học cây Học mưa, học nắng, học ngày, học đêm Học tự ...
Dòng thơ bé xíu cho con, để đôi cánh nhỏ thiên thần bay lên
Chưa viết được cho con Một dòng thơ bé xíu Dẫu vậy con vẫn hiểu Lòng mẹ không vô tình Ở trong mẹ đinh ninh Một niềm tin trọn vẹn Chính con là điểm hẹn Của muôn giờ bình minh Làn môi hồng tươi xinh Mắt đen tròn lóng lánh Đôi mắt con chắp cánh Cho thiên thần bay lên Mẹ thao ...
Chuông chùa quê mẹ ngân bốn phương, trời cao đất rộng, cõi vô thường…
Trong trẻo, chuông chùa ngân bốn phương Trời cao, đất rộng - cõi vô thường Thanh bình, quê mẹ đồng xanh thắm Da diết lòng con nỗi nhớ thương Thương nhớ mang theo đường vạn dặm Vô tận thời gian lắng nghĩa ân Tháp chín tầng cao dường ngóng đợi Văng vẳng chuông chùa nâng bước chân. Trường ...
Hồn quê trong tiếng chuông chùa, tình quê tim tím hoa mua gió ngàn
Con về ngồi dưới chân đê Chiều buông rộn rã tiếng quê ấm nồng Bìm bịp gọi nước bên sông Tiếng quê chân chất vẫn không lẫn vào Mô - tê - răng - rứa - mi - tau Âm thanh đặc quánh sắc màu dân gian Hiền như bông lúa, quả cam Lành như sương sớm, ...
Cảnh thắm đan cùng thân diễm lệ, hương nồng trộn với vẻ thanh tao
Ba tầng tháp ngọc cánh vươn cao Ánh nhụy vàng gương tới dạt dào Cảnh thắm đan cùng thân diễm lệ Hương nồng trộn với vẻ thanh tao Lòng mong vạn nẻo lìa nhơ nhuốc Ích tặng trăm nơi thấm ngọt ngào Êm tiếng đời khen... nàng quyến rũ Níu người quân tử nhẹ nhàng trao. Đăng Lộc
Hãy một lần đến với biển xanh, em sẽ hiểu được những lời của sóng
Hãy một lần đến với biển xanh Em sẽ hiểu được những lời của sóng Rũ bỏ giận hờn mà yêu thương mơ mộng Biển tuy dài rộng gió vẫn đi qua. Hãy một lần đứng trước biển bao la Sẽ thấy mình bao dung nhiều lắm Phía chân trời kia là trùng dương xanh thắm Là ...
Đêm nằm nghe bà kể cổ tích, bao chuyện thần tiên lại hiện về
Cứ ngỡ là cổ tích Mà chính đấy là bà Bao thần tiên thuở trước Nhờ bà lại hiện ra Cái cơi trầu biết nói Chiếc dao cau biết cười Bà ngồi bên cạnh cháu Mà ngỡ trăm năm rồi Bà vẫn ngồi như thế Tóc bạc cả bình vôi Cháu muốn làm cây gậy Để dắt bà đi chơi... Mạnh Hảo
Cõng con qua đê cha chờ cơn sóng lặng, chuyện ngày xưa như gió thoảng sau hè
Chỉ mới đây mà chừng đã quá xa Tiếng mẹ ầu ơ ru hời trong chiều vắng Cõng con qua đê cha chờ cơn sóng lặng Chuyện ngày xưa như gió thoảng sau hè Khắc ghi hoài ngày ấy bến sông quê Giữa chuyến đò trưa mẹ cho con ngụm nước Ngụm nước mát cả đời ...
Tung niềm vui ra cho cuộc đời rộng mở, gói buồn vào cho bớt nỗi đơn côi
Tung niềm vui ra cho cuộc đời rộng mở Gói buồn vào cho bớt nỗi đơn côi Ai sinh ra không có lúc buồn vui Vui cởi mở, còn buồn xin khép lại... Hãy gom lại và ném đi những suy tư trầm lặng Mở rộng niềm vui cho hạnh phúc cuộc đời Nắng sớm mưa ...
Một bài thơ một dáng người, một vầng trăng sáng giữa trời mênh mông
Một bài thơ một dáng người Một vầng trăng sáng giữa trời mênh mông Một con thuyền giữa dòng sông Một tà áo tím sao không neo bờ? Một mùi hương tỏa hững hờ Một bông hoa thắm đợi chờ riêng ai? Một cơn gió lạnh mái ngoài Giật mình chợt thấy dặm dài cô đơn. Cao Lành
Có những ngày xuân nắng ấm không về, em ngơ ngác giữa bộn bề nỗi nhớ
Có những ngày đông gió lạnh không về Em ngơ ngác giữa bốn bề nắng ấm Có nỗi nhớ len vào hồn chầm chậm Ngày tháng mười sao cứ vội vàng trôi. Có những ngày xuân nắng ấm không về Em ngơ ngác giữa bộn bề nỗi nhớ Bước chông chênh lang thang buồn trên phố Ngỡ ...
Dưới cơn mưa phố phường sao trống vắng, nhớ ngày xưa tay nắm ấm cõi lòng
Ở đó mùa này mưa xối xả Những hạt mưa rơi giăng giăng màn Mưa ở phố phường sao trống vắng Lòng đường quang đãng gió mênh mang Gió chướng trái mùa tung cửa sổ Trời chiều hai đứa chạy trong mưa Ai gọi tên ai mãi nô đùa Vui giỡn với trời mưa chẳng sợ Mưa có ...
Sông Hồng với thuyền trăng cùng thức, cầu Long Biên vầng bán nguyệt thênh thang
Gió liu riu lăn trên mái phố Hà Nội quàng cổ chiếc khăn len Mảng rêu xanh xanh chiều nắng quái Sông Hồng nghiêng nghiêng chiếc thuyền trăng Góc phố Tràng Thi sóng sánh chén chè xanh Cầu Thê Húc đỏ Hồ Gươm đang ngái ngủ Tôi, em từ cách nhau nửa vòng trái đất Khúc khích ...
Đào nay vẫn nở đều đều, vườn xinh chẳng thấy người xưa năm nào
Một năm trở lại làng đào Lối đê còn nhớ ngõ vào đã quên Vườn xưa cây mới đua chen Hoa xưa rơi rụng bậc thềm mãi đâu Tường nhà để ngấn mưa ngâu Lang thang mây trắng lìa nhau trên đồng Đào phai bởi gió lạnh lùng Tình phai vừa sửa môi hồng đã phai Tay đâu ...
Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm, lời mẹ khuyên còn thấm mãi trong tôi
Một buổi chiều tôi về quê mẹ Hồn lâng lâng nhè nhẹ bước đi Bâng khuâng cảm xúc lạ kỳ Bao nhiêu thương nhớ lấy gì cân đong Trời gió lạnh mà lòng vẫn ấm Lời mẹ khuyên còn thấm trong tôi Lớn khôn con nhé! Bằng người Đừng chơi vơi giữa biển đời bao la Những năm ...
Nhân gian cõi mộng ai có biết, ngày tháng vơi theo ly rượu buồn
Hư ảo tháng giêng Cành khô lá bật Nụ đơm bông Thắm đất thắm trời... Hư ảo quá Hoa tàn hoa lay lắt Hoa rời hoa Rắc nước mắt xuống đời... Tháng giêng vui Hư ảo cả nụ cười Người gặp gỡ Rồi lại người xa cách... Hư ảo vai mềm Ảo hư ...
Ngẫm thời gian ta xót xa tự hỏi, thoáng thôi mà đã mấy mươi?
Thời gian không là của cải Để cho ta mãi kiếm tìm Hết rồi làm ra sẽ có Thời gian không là hoa trái Xanh rồi sẽ chín tự nhiên Thời gian tựa như cánh chim Bay đi xa hoài xa mãi... Thời gian sẽ không dừng lại Mặc ta tha thiết đón mời Mặc ta xót xa tự ...
Rung rinh đất trời trên đôi cánh, cả nhân gian bỗng hóa mật ngọt ngào…
Những dòng sông hoa, trôi về đâu Có cánh ong bay theo mải miết Ngời ngời sắc hoa ủ giấc mơ đọng mật Cánh nhỏ yêu thương tin cậy ngợp vào. Những lặng thầm sâu thẳm xôn xao Ngập hồn phút giây chạm vào nhau hút mật Những vị đắng khẩn cầu xin được ngọt Những hương ...
Sông Thương nước chảy đôi dòng, bên trong bên đục nặng lòng quê hương
Ai về qua bến sông Thương Vẳng nghe giọng hát vấn vương tình đời Câu ca quan họ chơi vơi “Người ơi, người ở…” những lời nước non Vầng trăng nay khuyết mai tròn Xương giang cố lý vẫn còn thấm sâu Mối tình Tiên Lục ban đầu Duyên xưa bến cũ đượm màu thủy chung Đã lâu ...
Tiếng chuông Tây Hồ chiều vang vọng, bến đông bừng tỉnh khách văn chương
Chiều - phủ Tây Hồ vẳng tiếng chuông Màn đêm lan tỏa nhẹ nhàng buông Gà còn chưa gáy nơi am vắng Mõ đã khua rền chốn khói hương Chùa vắng chập chờn người cõi mộng Bến đông bừng tỉnh khách văn chương Mới hay tài tử tìm tri ngộ Xá kể gì đâu bóng tịch dương Hoàng ...
Thăm Văn Miếu: Tiền nhân văn cao đức trọng, ngàn năm bia đá còn ghi
Như đi ngược dòng thời gian Dạo chơi trong trang huyền sử Dấu xưa còn rêu phong phủ Hồn xưa hương khói mênh mang Hồn xưa lưu Khuê Văn Các Hiền tài luận ngữ bình văn Áng thơ uy nghi tỏa sáng Xứng danh hào khí Thăng Long Hồ Văn rêu xanh sóng gợn Nhật nguyệt soi từ ngàn ...
Vội vàng nhớ, vội vàng thương, một mình thấm lạnh phố phường mưa sa…
Bay lất phất, rắc lay phay Buồn không chạm đất nên rây ẩm người Mưa hờn chi thế đêm ơi Để Hà Nội phố dìm tôi vào buồn Vàng đèn huyền ảo Hồ Gươm Vòng đi sao hết chữ thương câu chờ Trầm mặc phố, thẫn thờ thơ Ngẩn ngơ tôi giữa bất ngờ buồn rây Mai xa ...
End of content
No more pages to load