Người có một nội tâm an hòa sẽ giống như nước: linh hoạt, mềm mỏng nhưng kiên cường. Bản chất của nước không thay đổi dù ở trong hoàn cảnh và trạng thái nào: rắn, lỏng hay hơi.
Khi gặp nhiệt độ quá thấp, nước sẽ đóng băng để thích nghi, khi gặp nhiệt độ cao, nước sẽ bốc hơi. Và khi gặp phải những tảng đá lớn, nước chỉ róc rách chảy qua, biến khó khăn trở thành bệ đỡ hữu ích để mở rộng dòng chảy của mình. Tương tự, cốt cách của một con người sẽ được rèn giũa và hình thành khi trong khổ nạn mà biến hóa sao cho phù hợp để đến được cái đích, chứ không phải biến đổi bản chất của mình. Đây chính là bí quyết và nguyên tắc để cân bằng cuộc sống cũng như đạt được thành công.
Có một câu chuyện thế này:
“Một chàng trai đến tìm nhà sư, anh hỏi:
– Thưa thầy con muốn buông xuôi vài thứ nhưng con do dự quá, con mệt mỏi vô cùng.
Nhà sư đưa anh ta 1 cái tách và bảo anh cầm, đoạn ông rót đầy tách trà nóng vừa mới pha xong.
Chàng trai thấy nóng quá nhưng anh vẫn không buông tay mà chuyển từ tay này sang tay kia cho đến khi nguội đi rồi uống và cảm nhận thấy rất ngon. Lúc này nhà sư từ tốn nói:
– Cứ đau là buông thì con đã bỏ lỡ những cái tốt đẹp sau đó rồi!”.
Câu chuyện trên cũng dạy cho chúng ta một bài học giống như sự vận động của nước: Cuộc sống luôn tràn ngập những điều khiến chúng ta “đau” và muốn “buông xuôi”, nhưng, liệu có phải cứ buông chúng ngay lập tức thì mới là tốt. Thực tế, linh hoạt chuyển hướng để đi tới cái đích mới là vấn đề trọng yếu. Trường hợp của một trong ba thiên tài gắn liền với “trái táo” dưới đây sẽ khiến chúng ta hiểu thêm sâu sắc đạo lý này.
Steve Jobs là được xem là một trong những “huyền thoại” của lĩnh vực công nghệ khi sáng lập gia công ty đình đám có giá trị hàng đầu thế giới: Apple. Để có được thành công và gây dựng nên tượng đài vững chắc như hiện tại, Steve Jobs đã phải đi một con đường dài với rất nhiều những gập ghềnh và sóng gió, từ những ngày chưa có gì trong tay, chỉ có người bạn chung chí hướng Steve Wozniak đến những ngày hoàng kim, ở trên đỉnh cao của danh vọng. Và khi Apple đã nổi danh thế giới, Jobs phải đối mặt với một thử thách khá lớn trong cuộc đời. Ông bị chính công ty bản thân dùng mồ hôi và nước mắt cả đời gây dựng sa thải vì bất đồng quan điểm với chủ tịch hội đồng quản trị.
Đó là khoảng thời gian tồi tệ nhất trong cuộc đời Steve Jobs. Nhưng sau này ông đã phát biểu: “Bị sa thải khỏi Apple là điều tuyệt vời nhất…”
Bởi vì, “nếu Apple không sa thải tôi, sẽ chẳng có xưởng phim hoạt hình máy tính Pixar và Toy Story… dù Apple có biến mất thì tình yêu đó vẫn còn…”. “5 năm sau khi bị sa thải, tôi dần gây dựng NeXT và Pixar, tôi gặp và yêu một người phụ nữ tuyệt vời – là vợ tôi. Pixar đã sáng tạo ra phim truyện hoạt hình đầu tiên trên thế giới – Câu chuyện đồ chơi (Toy Story), và giờ đây trở thành xưởng phim hoạt hình thành công số một.
Sau này, Apple mua lại NeXT, tôi trở về “nhà cũ”, những kỹ thuật mà NeXT phát triển đã trở thành nguồn sinh khí cho thời kỳ phục hồi của Apple. Tôi cũng có một gia đình hạnh phúc.”
Steve Jobs đã biết mềm mỏng buông sự muộn phiền, đau khổ và mất mát của bản thân cùng kế hoạch cho con đường tương lai của Apple đúng lúc, để ông hoàn thành một sứ mệnh khác, tạo dựng xưởng phim hoạt hình của riêng mình. Và chính ngã rẽ tưởng như chệch đường ấy, lại là một mảnh ghép vô cùng chuẩn xác, khiến Apple trong giấc mơ của ông hoàn thiện và vững mạnh hơn, và giúp cuộc đời của ông trọn vẹn – có được một người bạn đời cho mình.
Steve Jobs cũng giống như chàng trai cầm phải cốc nước nóng trong câu chuyện trên, khi lý tưởng và ước mơ còn bỏ ngỏ mà bị chính nơi mình dùng tâm huyết một đời gây dựng nên từ chối, ông đã cảm thấy rất mệt mỏi và muốn buông xuôi. Những thử thách khắc nghiệt ấy cũng giống như thứ nước nóng có thể khiến người ta bỏng rát và tổn thương, nhưng nếu chúng ta biết chuyển hướng, dùng một bàn tay khác để nắm, trong khi đó buông lỏng bản thân và nghĩ tới những cơ hội khác, cốc nước nóng ấy cuối cùng sẽ trở thành thứ nước thơm ngon và đáng quý.
Sự nhẫn nại và biến hóa linh hoạt của Steve Jobs cũng giống như nước, thấy được “Phúc” trong “Họa” để tiếp tục con đường cho riêng mình. Ông không vì những trở ngại nhất thời mà đánh mất lý tưởng và nhiệt huyết trong tim.
Đối diện với khó khăn, điều cần thiết và quan trọng không phải là một sức mạnh hay năng lực không gì đánh bại nổi, mà là biết linh hoạt khéo léo nhận ra thời cơ ở những điều xung quanh, nắm lấy nó và vun đắp để hướng tới một cái đích cuối cùng bền vững.
Sự linh hoạt này chính là biểu hiện của nước, dù là sức nóng, cái lạnh hay chướng ngại, cũng không làm biến đổi được bản chất của nước, mà chỉ khiến chúng trở nên đẹp và hoàn thiện hơn.
Thiện Phong
Xem thêm: