Vũ trụ chứa đầy những điều bí ẩn thách đố tri thức của nhân loại. Bộ sưu tập những câu chuyện “Khoa học Huyền bí” của Thời báo Đại Kỷ Nguyên về những hiện tượng lạ thường đã kích thích trí tưởng tượng và mở ra những khả năng chưa từng mơ tới. Chúng có thật hay không? Điều đó tùy bạn quyết định!
Nằm ngoài khơi hạt Cornwall, ở mũi nhọn phía nam nước Anh, trong một ngày quang đãng, Quần đảo Scilly có thể được nhìn thấy ở khoảng cách xa. Một số người nói rằng những hòn đảo đó là đỉnh của một vùng đất bị nhấn chìm mà trong một thời kỳ xa xưa từng là một vương quốc trù phú.
Số khác nói rằng vương quốc huyền thoại này, được gọi là Lyonnesse, không nằm ở vị trí Quần đảo Scilly, mà nằm giữa quần đảo đó và đại lục – một dải đất kết nối hai khu vực này với nhau. Dù vậy số khác nói rằng Lyonnesse thực ra là một địa điểm ở Pháp, nằm trực tiếp phía bên kia eo biển Manchu từ hạt Cornwall, được gọi là Saint-Pol-de-Léon ở Brittany, Pháp.
Một số người cho rằng Lyonnesse là một khu vực đất đai rộng lớn, hiện nay bị chia ra làm nhiều đảo nhỏ (Quần đảo Scilly nằm cách bờ biển hạt Cornwall 48,3 km) do sự dâng trào của mực nước biển. Nhưng một số người lại cho rằng Lyonnesse là một cây cầu đất liền kết nối St Michael’s Mount ở hạt Cornwall và Quần đảo Scilly. Một số cho rằng “Lyonnesse” ám chỉ vùng đất Saint-Pol-de-Léon ở Pháp. (Bản đồ: Google Maps)
Lyonnesse được đề cập đến lần đầu tiên trong tác phẩm vào thế kỷ thứ 15 “Le Morte d’Arthur” của Sir Thomas Mallory. . Trong phiên bản tập hợp các truyền thuyết vua Arthur đầy ảnh hưởng và rất tiếng tăm này, Mallory đã nhắc đến Lyonnesse như quê nhà của Tristan. Chìm đắm trong mối tình bi kịch với Iseult, vợ của người họ hàng và cũng chính là vua của anh, Mark, Tristian chưa bao giờ được hưởng những năm tháng cuối cùng của mình ở Lyonnesse, ngay cả nếu hòn đảo này không chìm xuống biển. Bởi vì theo phiên bản câu chuyện của Mallory, vua Mark đã sát hại Tristian sau đó.
Vào thế kỷ 19, bá tước Alfred Tennyson, trong bộ sưu tập thơ tường thuật “những chuyện tình của nhà Vua” đã gọi Lyonnesse là nơi an nghỉ cuối cùng của Vua Arthur. Ông đã viết về cuộc chiến giữa Vua Arthur và Hiệp sĩ Mordred như sau:
Vị vua đứng dậy và chiến đấu với vị khách đến đêm
Và trường kỳ đưa đẩy Hiệp sĩ Mordred, hết trận này đến trận khác,
Lại trở về với ranh giới hoàng hôn của Lyonnesse-
Vùng đất cổ xưa được nâng lên từ vực thẳm
Cùng với lửa, lại chìm sâu vào vực thẳm lần nữa;
Nơi mảnh vỡ của các dân tộc đã bị lãng quên,
Và những ngọn núi dài kết thúc nơi bờ biển
Của dòng cát không ngừng luân chuyển, ngày càng xa dần
Cùng với lửa, lại chìm sâu vào vực thẳm lần nữa;
Nơi mảnh vỡ của các dân tộc đã bị lãng quên,
Và những ngọn núi dài kết thúc nơi bờ biển
Của dòng cát không ngừng luân chuyển, ngày càng xa dần
Những vòng tròn ma quái của biển cả đang rền rĩ kia.
Bức tranh minh họa của N.C. Wyeth về Vua Arthur và Mordred trong một cuốn sách năm 1922, “Đức Vua Arthur của cậu bé: Những câu chuyện lịch sử về Vua Athur và các Hiệp sĩ bàn tròn của Hiệp sĩ Thomas Malory” (Nguồn: Wikimedia Commons)
Trường hợp Lyonnesse là lục địa ngoài khơi hạt Cornwall
Trong tác phẩm “Britannia” năm 1586, William Camden đã nhìn nhận Lyonnesse là một vùng đất bị nhấn chìm dưới biển kéo dài từ St. Michael’s Mount (trên khu vực đất liền của hạt Cornwall) ra đến tận quần đảo Scilly. Theo Bách khoa toàn thư Britannica, Camden đã lấy cái tên Lyonnesse từ một bản thảo của một nhà khảo cổ sống ở hạt Cornwall có tên là Richard Carew.
Theo Adrian David Hugh Bivar thuộc trường Đại học London, có thể Carew đã đúc kết lại từ nhiều câu chuyện khác nhau. Trong một bài báo có tựa đề “Lyonnesse: Sự phát triển của một truyền thuyết”, Bivar viết : “Niềm tin không mấy chắc chắn của những người Cornwall về sự tồn tại của một vùng đất nhỏ bé thất lạc đã bị phóng đại lên bởi các thêm thắt ‘thông thái’ từ những câu chuyện phổ biến tương tự ở vùng Normandy và Brittany, và cách thức mà cái tên ‘Lyonnesse’ được gán ghép, có thể là do nhà khảo cổ Richard Carew, trong giai đoạn trị vì của Nữ hoàng Elizabeth, tạo ra”.
Một ghi chép vào thế kỷ 15 về cuộc hành trình của William xứ Worcester cũng đề cập đến một vùng đất bị nhấn chìm kéo dài đến tận quần đảo Scilly. Trên vùng đất Lyonnesse này có đến 140 tháp nhà thờ, đất canh tác khá màu mỡ, và dân chúng thì được hưởng một cuộc sống sung túc.
Cuốn “Bách khoa Penny của Hiệp hội Phổ cập Kiến thức” xuất bản năm 1841 của Charles Knight đã tuyên bố rằng nếu đã từng có sự định cư trên vùng đất bị nhấn chìm nằm giữa Cornwall và quần đảo Scilly, thì hẳn nó đã bị nhấn chìm trước khi Kitô giáo và nhà thờ tiếp cận khu vực này.
Một địa điểm trên quần đảo Scilly được gọi là Bục giảng Kinh của Thánh Mary. (Nguồn: Wikimedia Commons)
Cuốn sách cho biết Strabo, nhà nghiên cứu lịch sử và địa lý người Hy Lạp từ thế kỷ thứ Nhất, đã từng đề cập đến Quần đảo Scilly nhưng không nói đến một vùng đất như vậy. Điều này cho thấy Lyonnesse có thể đã bị chìm xuống đáy biển nếu nó từng tồn tại, và như vậy báo cáo của các nhà thờ ở Lyonnesse chắc hẳn đã có sai sót.
Những người La Mã cổ đạị từng chiếm đóng Quần đảo Scilly đã miêu tả về nó như một bản khối lục địa trọn vẹn chứ không phải một quần thể gồm nhiều hòn đảo rời rạc, khi ủng hộ giả thuyết cho rằng lục địa này đã chìm xuống đáy biển sau đó. Trong bài viết “Các cuộc khai quật trên Nor’nour trong quần đảo Scilly, 1962-6,”được xuất bản trên tạp chí Khảo cổ học vào năm 1967, Dorothy Dudley cho rằng thực sự có tồn tại bằng chứng cho thấy các quần đảo đang dần dần trầm xuống biển. Các đồng tiền La Mã có niên đại từ thế kỷ thứ 4 TCN đã được phát hiện trên quần đảo này trong những cuộc khai quật vào những năm 60. Cũng có bằng chứng cho thấy rằng quần đảo này đã từng có người định cư thuộc nhiều chủng tộc khác nhau bao gồm một số dân di cư đến từ khu vực Brittany thuộc miền bắc nước Pháp từ những năm 1200 TCN.
Trường hợp Lyonnesse là lục địa ngoài khơi nước Pháp
Theo Bách khoa toàn thư Britannica, Lyonnesse có thể là vùng đất xung quanh xã Saint-Pol-de-Léon thuộc địa phận Brittany, nước Pháp.
Điều thú vị là Thời báo Đại Kỷ Nguyên cũng có biết về một câu chuyện tương tự về một vùng đất bị nhấn chìm ở Brittany. Thành phố này được biết đến với cái tên Ys hay là Ker Ys. Cũng như các câu chuyện khác thuộc cùng thể loại, nó ít nhiều đã bị thay đổi qua các phiên bản, nhưng nhìn chung câu chuyện này chủ yếu kể về việc nhà Vua Gradlon xứ Brittany xây dựng một thành phố lộng lẫy bên bờ biển cho con gái của mình là công chúa Dahut.
Tuy nhiên, sự thoái hóa đạo đức của công chúa Dahut đã khiến thành phố này bị diệt vong. Câu chuyện này cũng giống với câu chuyện của Sodom và Gomorrah trong Kinh Thánh và nhiều câu chuyện khác trong lịch sử về những lục địa bị nhấn chìm hay bị xóa sổ bởi sức mạnh của thần thánh do sự suy đồi và thoái hóa đạo đức của con người.
Đêm nào công chúa Dahut cũng lên giường với một tình nhân mới rồi sát hại từng người và ném thi thể của họ xuống biển vào sáng hôm sau. Sau đó trong kinh thành xuất hiện một người đàn ông trong trang phục màu đỏ đến tán tỉnh cô, và cô đã phải lòng người đàn ông đó. Cô đã bị người đàn ông dụ dỗ giao lại chìa khóa của những cánh cửa xả lũ bằng đồng vốn có vai trò chặn nước biển ở vịnh, để tránh làm ngập thành phố. Người đàn ông bí ẩn này sau đó đã mở các cánh cửa xả lũ để nước biển ập vào phá hủy thành phố và nhấn chìm nó vĩnh viễn.
Vì là một người đức độ nên Đức Vua là người duy nhất thoát được kiếp nạn khi được hỗ trợ bởi một vị Thánh và một con ngựa huyền diệu.
Một truyền thuyết khác cũng có liên quan đến Lyonnesse kể rằng Trevilian (hay là Trevelyan), người sống sót duy nhất trong cơn đại hồng thủy đã được một con ngựa trắng đưa đến nơi an toàn. Cơ quan Quan trắc Bờ biển Quốc gia (NCI), một tổ chức tự nguyện có chức năng giám sát các bờ biển của Anh, đã viết trên trang web của mình như sau: “Một mối liên hệ thú vị với thực tế là gia đình Vyvyans, một trong những gia đình người Cornwall và địa chủ nổi tiếng nhất ở vùng Penwith trong nhiều thế kỷ qua, vẫn mang gia huy là một con ngựa trắng được thắng yên … như một hình tượng nghệ thuật gợi tưởng đến hình ảnh con ngựa trắng nổi tiếng xứ Lyonnesse. Người ta cũng đồn rằng nhà Vyvyans luôn giữ một con ngựa trắng trong chuồng ngựa của họ tại Trelowarren trong trạng thái đã thắng sẵn yên cương để chuẩn bị cho bất kỳ tai họa nào như vậy.”
Mặc dù NCI báo cáo rằng vào cuối những thập niên 90, có nhiều người nói rằng họ đã thoáng nhìn thấy những tàn tích của thành phố dưới biển, và một số còn nói rằng các mảnh bộ phận của nhiều kiến trúc đã được các ngư dân kéo lên bờ, nhưng có vẻ như không có một bằng chứng chắc chắn nào về vùng đất bị thất lạc từng được thu thập và nghiên cứu.
Đáng tiếc thay, phần lớn những gì chúng ta có thể thu thập được về vùng đất bị nhấn chìm ở Quần đảo Scilly hay bất kỳ một mảnh đất nào khác trong khu vực này lại phụ thuộc vào những truyền thuyết mâu thuẫn và chồng chéo lẫn nhau. Sự thật đặt nền tảng cho các truyền thuyết về Vua Arthur hiện đang được tranh luận rộng rãi. Có vẻ như nhiều tác giả đã kể lại câu chuyện về Vua Arthur (và các thân tín của ông, chẳng hạn như Tristan và Lancelot) từ nhiều góc nhìn khác nhau xuyên suốt trong lịch sử, có lẽ họ đã đưa ra những sự kiện thực tế trong quá khứ và diễn tả chúng lại theo một kiểu cách và bối cảnh phù hợp hơn với những tác giả đương thời.
Tara MacIsaac, Epoch Times và Paul Darin, Epoch Times