Trong cuộc đời ngắn ngủi của mình, chúng ta luôn mong muốn làm được nhiều điều cho bản thân và cho những người thân yêu. Tuy nhiên, có những quy luật cuộc sống ta không thể nào ngăn cản hay chống lại. Sự ra đi của một người cũng là điều tất yếu trong đời, nhưng điều ta có thể thay đổi chính là nhận thức về nỗi mất mát ấy và tìm cho nó một ý nghĩa thiêng liêng nào đó.
Marie Robinson là một người mẹ sống ở Hampshire, Anh. Cuộc sống của cô và các con là những tháng ngày yên bình, ấm áp và luôn tràn ngập tiếng cười. Ba cô con gái và hai cậu con trai sinh đôi chính là món quà quý giá không gì có thể thay thế mà cuộc đời đã trao tặng cho cô. Cô luôn bắt đầu ngày mới trong những tiếng gọi mẹ ồn ào của 5 đứa trẻ, tạm biệt chúng trên bậc thềm nhà khi chúng đi học và vỗ về, chăm lo cho chúng khi chúng trở về sau một ngày mệt mỏi bên ngoài. Cô yêu các con và ngay cả khi ở bên cạnh chúng, cô cũng cảm thấy nhớ, thấy thương.
Hạnh phúc ấy với người mẹ 45 tuổi là nguồn năng lượng mạnh mẽ để cô không ngừng nỗ lực trong cuộc sống và công việc. Thế nhưng, nụ cười viên mãn của người phụ nữ ấy đã hoàn toàn biến mất khi Jack, cậu con trai bốn tuổi của cô được chẩn đoán mắc u não vào tháng 1/2014. Tất cả đã sụp đổ trước mắt Marie vì chỉ 4 tháng sau, con trai cô đã ra đi mãi mãi. Marie đau đớn tới mức gần như mất lý trí và cô rơi vào những tháng ngày buồn chán, tuyệt vọng. Cô chỉ biết khóc, vì nhớ con, thương con. Đôi khi cô tự trách bản thân khi thấy con rời xa thế giới tươi đẹp này mà không thể làm gì.
Dù đã 3 năm trôi qua nhưng không lúc nào Marie nguôi ngoai nỗi nhớ về thiên thần nhỏ của mình, nhớ những ngày Jack còn ở bên cô. Cô ước ao có một phép màu mang điều kì diệu đến cho cuộc sống của cô, giúp cô được một lần gặp lại con trai yêu dấu.
Nỗi lòng của Marie dường như thấu tận trời xanh, và điều kỳ diệu đã đến với cô trong sự bất ngờ, hạnh phúc. Một buổi sớm cuối tuần, vợ chồng Marie và cậu em song sinh Liam tới thăm mộ của Jack. Họ mang cho Jack hoa và những món đồ cậu bé yêu thích.
Dưới những tán lá xanh mát và ánh nắng êm dịu của sớm bình minh, Liam chạy lăng xăng quanh mộ anh. Mỗi lần tới đây, cậu bé như thể đến một nơi vô cùng quen thuộc để thăm anh, trò chuyện với anh trai. Trong khi đó, Marie ngồi trước mộ của Jack và thì thầm với con rất nhiều chuyện. Với cô, Jack giống như một người con xa nhà mà mỗi lần gặp, cô đều kể lại cho con nghe mọi điều đang diễn ra trong cuộc sống. Những giọt nước mắt bất chợt rơi từ khóe mắt buồn bã và nhớ nhung của cô, và Marie bắt đầu cầu nguyện.
Một chú chim nhỏ từ tán cây gần đó sà xuống, bay vòng quanh và đậu trên mộ của Jack. Marie không thể tin vào mắt mình, linh cảm của một người mẹ cho cô biết rằng đó chắc chắn là Jack dưới hình hài chú chim nhỏ. Vừa mừng vừa xúc động, Marie khẽ gọi và thật kì diệu khi chú chim nhỏ bay tới đậu trên tay cô và sau đó là trên mũi giày của Liam.
Marie đã quay toàn bộ những gì xảy ra và đăng nó trên trang Facebook của mình. Ai cũng rưng rưng xúc động khi Marie nghẹn ngào nói với chú chim: “Con đẹp lắm, con rất tuyệt vời”.
Marie viết trên facebook rằng: “Những gì tôi trải qua thật không thể quên được, nó khiến tôi nghẹn ngào xúc động và khóc không ngừng. Đó nhất định là Jack của tôi”.
Có lẽ, sau cuộc gặp đầy bất ngờ này, Marie sẽ bắt đầu hiểu rằng mình không thể mãi sống trong quá khứ, trong u hoài về những gì đã qua. Sự day dứt trong lòng cô sẽ khiến con không thể bình an và thanh thản ở một nơi xa xôi nào đó. Quan trọng hơn, dù ở bất cứ đâu, linh hồn của Jack vẫn mãi bên cô và mong cho cô an lành hạnh phúc. Tình yêu của họ, những kí ức họ dành cho nhau sẽ luôn tồn tại, vượt qua mọi khoảng cách không gian và thời gian. Chỉ cần trong trái tim họ có nhau, họ sẽ bên nhau mãi mãi.
Chúng ta vẫn nghĩ rằng cái chết chính là sự kết thúc của một con người, bởi vậy, ta thường rất khó khăn để vượt qua những nỗi đau mất mát. Chúng ta vì thế mà dễ dàng rơi vào trạng thái bất lực khi không thể làm chủ được cảm xúc của mình, không thể tự kéo mình ra khỏi sự nhớ nhung khôn nguôi và da diết. Tuy nhiên, câu chuyện của cậu bé Jack và những người thân yêu đã giúp chúng ta nhận ra một điều hoàn toàn mới mẻ. Đó chính là sự kết nối giữa những người yêu thương nhau chân thành. Dù Jack và gia đình cậu không thể cùng hiện diện, không thể bên nhau trong cùng một thế giới, nhưng Jack chưa bao giờ rời xa gia đình của mình. Em vẫn có mặt trong cuộc sống của họ, hàng ngày ngắm nhìn, quan sát họ và mong muốn họ được bình yên, hạnh phúc.
Đôi khi, cái chết chỉ giống như một lời nhắc nhở về tình yêu ta dành cho nhau. Chỉ cần tình yêu thương của ta sâu đậm, qua bao thăng trầm sóng gió vẫn có thủy có chung, sẽ không có một loại khoảng cách nào khiến ta xa nhau được.
Hoài Anh (BD)
Theo Shareably
Video xem thêm: Chuyện luân hồi kỳ lạ: Tìm được người mẹ kiếp trước nhờ một giấc mơ trưa