Nhìn về phía trước để hướng tới tương lai, cũng làm nên phong thái ung dung tự tại. Nhưng có đôi khi, bạn hãy thử không nhìn thẳng về phía trước mà xem… Nhìn sang bên để thấy những người âm thầm nâng đỡ và yêu thương bạn vô điều kiện, nhìn đằng sau để sẻ chia những mảnh đời khốn khổ, nhìn xuống để suy ngẫm về những lời chỉ trích….
Đôi khi, hãy nhìn sang bên để thấy mình không đơn độc. Cha mẹ, vợ con, bè bạn… những người vẫn luôn thầm lặng ở bên, nâng đỡ và yêu thương bạn vô điều kiện trong suốt cuộc đời.
Đôi khi, hãy ngoái lại đằng sau để sẻ chia với những mảnh đời khốn khổ. Một em bé ăn xin lang thang cơ nhỡ, một ông cụ mù lòa… Họ có thể không tiến nhanh như bạn, họ chỉ có thể lê từng bước chân mỏi mệt trên cõi nhân sinh. Một lần ngoái lại, hãy trao cho họ ánh mắt yêu thương và cử chỉ ấm áp.
Đôi khi, hãy nhìn xuống đất để khiêm tốn lắng nghe những lời chỉ trích. Lão Tử nói :
“Bậc thượng thiện giống như nước, nước hay làm lợi cho vạn vật mà không tranh, ở chỗ mà người người đều ghét (chỗ thấp), nên gần với Đạo. Vì không tranh, nên không sao lầm lỗi.”
Đôi khi, hãy nhìn lên để chiêm ngưỡng bầu trời bao la và những vì tinh tú. Để thấy những ưu phiền, tranh đấu, lo toan trong đời này trở nên nhỏ bé biết bao. Để thấy được đằng đẵng của nhân sinh trong luân hồi chuyển kiếp, để tìm về bản nguyên sinh mệnh vĩnh hằng.
Đôi khi, hãy nhìn vào trong để hiểu được chính mình. Những sự tình trái ý phiền lòng vốn chẳng phải do người ngoài đem đến, chỉ tại lòng mình chưa khoáng đạt đó thôi. Dứt bỏ những mê lầm, dục vọng và vô minh, ta mới có thể ngao du giữa đất trời, làm bậc quân tử an nhiên tự tại.
Một lúc nào đó, hãy thử không chỉ nhìn về phía trước, biết đâu bạn sẽ tìm được niềm an vui đích thực của đời người?
Mã Lương-Hà Phương
Xem thêm