Thời báo Epoch Times đưa tin ngày 23/10: Kể từ nửa cuối năm nay, thị trường lợn hơi Trung Quốc đã rơi vào một “cuộc chiến đào thải” hiếm thấy. Giá thịt lợn tiếp tục giảm sâu, lập mức thấp mới trong gần 4 năm. Ngoài ra, dưới áp lực thua lỗ liên tục, các ông lớn trong ngành mang gánh nặng nợ nần hàng trăm tỷ nhân dân tệ (NDT) đang đối mặt với nguy cơ đứt gãy chuỗi vốn; mặt khác của tình trạng dư thừa công suất, mối đe dọa dịch bệnh âm ỉ đã lâu (như virus Getah, dịch tả lợn châu Phi độc lực yếu) đang cùng lúc ập đến, làm gia tăng sự hoảng loạn trên thị trường, cũng khiến người dân mua phải thịt lợn giá rẻ mang mầm bệnh đối mặt với rủi ro sức khỏe.
Những người trong ngành được phỏng vấn tiết lộ với Epoch Times rằng, chính sách của chính phủ đã đóng một vai trò rất xấu, cưỡng chế thanh lý các tập đoàn đầu ngành “cứng đầu” không giảm sản lượng, dẫn đến “cuộc chiến đào thải” và một cuộc cải tổ lớn trong ngành.
Giá cả sụp đổ: Giá sỉ giảm 10 tuần liên tiếp, bán lẻ xuất hiện mức giá kinh ngạc “7 NDT/cân”
Sự sụp đổ liên tục của giá cả là màn mở đầu cho cuộc khủng hoảng này.
Theo giám sát mới nhất của Bộ Nông nghiệp và Nông thôn ĐCSTQ, tính đến ngày 21 tháng 10, giá thịt lợn trung bình tại các chợ bán buôn nông sản trên toàn quốc là 17,70 NDT/kg (cân = 0,5kg), đã ghi nhận mức giá sỉ trung bình giảm liên tục trong 10 tuần.
Giá cả liên tục ở mức thấp nhanh chóng lan truyền đến người tiêu dùng.
Tại một siêu thị chuỗi ở quận Thông Châu, Bắc Kinh, nhân viên xác nhận với truyền thông đại lục rằng giá thịt lợn rẻ nhất tại siêu thị sau khi giảm giá đã đạt 7 NDT/cân (tương đương 50.000 đ/kg), lập kỷ lục thấp nhất kể từ đầu năm đến nay. Một người tiêu dùng đang lựa chọn thẳng thắn nói: “Năm nay tôi chưa từng mua được thịt lợn rẻ như vậy!”
Theo nhân viên siêu thị, giá gốc của loại thịt lợn rẻ nhất trong siêu thị là 8,99 NDT/cân, người tiêu dùng mua từ 5 cân trở lên có thể hưởng mức giá ưu đãi 7 NDT/cân. “7 NDT/cân đã là giá sỉ rồi.”
Tuy nhiên, sự tàn khốc của cuộc chiến giá cả này càng rõ rệt hơn ở phía người chăn nuôi.
Ông Nhậm, một người chăn nuôi lợn ở Hà Bắc, tiết lộ với Epoch Times vào ngày 23 tháng 10 rằng, giá thu mua “lợn hơi tiêu chuẩn” (lợn thịt có trọng lượng tiêu chuẩn xuất chuồng) phổ biến trong ngành vào tháng 10 đã giảm xuống còn hơn 5 NDT/cân, đây là mức đáy trong gần 4 năm qua.
Dữ liệu giám sát của Cục Chăn nuôi và Thú y thuộc Bộ Nông nghiệp và Nông thôn ĐCSTQ cho thấy, trong tuần đầu tiên của tháng 10, giá lợn con trung bình toàn quốc giảm 3,6% so với tuần trước và giảm 26,6% so với cùng kỳ năm ngoái. Giá lợn con tại 29 tỉnh được giám sát đều giảm.
Từ dữ liệu do các doanh nghiệp chăn nuôi công bố, trong tháng 8 và tháng 9 năm 2025, giá bán lợn thương phẩm trung bình của các công ty như Muyuan Foods, Wens Foodstuff Group, New Hope Liuhe đều đã giảm liên tục trong hai tháng.
Trâu Oánh Cát, nhà phân tích ngành chăn nuôi lợn của SCI, đề cập rằng từ đầu năm đến nay, giá lợn nhìn chung có xu hướng dao động giảm rồi sau đó giảm tốc, lập mức thấp mới trong gần 4 năm.
Khủng hoảng tập đoàn: Gánh nặng nợ khổng lồ 370 tỷ NDT, “cầm cự” thua lỗ, đối mặt làn sóng phá sản
Ông Nhậm nói thẳng, các tập đoàn chăn nuôi lợn lớn chiếm vị thế chủ đạo trong ngành chăn nuôi lợn Trung Quốc đang “rất khó khăn”, đối mặt với khủng hoảng sinh tồn.
Ông giải thích, mục đích chính của việc các tập đoàn giảm giá bán “lợn tiêu chuẩn xuống còn hơn 5 NDT” là để “biến thành tiền mặt”, nhanh chóng thu hồi vốn để trang trải chi phí vận hành cao và các khoản vay ngân hàng. Các tập đoàn chăn nuôi lợn lớn do chi phí vận hành cao, cộng thêm “thị trường lợn con ảm đạm, không bán được”, nên với mức giá hơn 5 NDT, họ đang thua lỗ nghiêm trọng, đối mặt với áp lực chuỗi vốn và nguy cơ phá sản.
Dữ liệu cho thấy áp lực vốn này đã đến giới hạn. Theo thống kê của trang “Pig Farm Power”, tính đến cuối tháng 6 năm nay, tổng nợ của 22 doanh nghiệp chăn nuôi lợn niêm yết lên tới 372,047 tỷ NDT, trong đó tỷ lệ nợ của nhiều doanh nghiệp đã vượt 70%. Dưới áp lực giá lợn liên tục giảm và chính sách “giảm trợ cấp, kiểm soát tín dụng”, áp lực nợ ngắn hạn của một số doanh nghiệp đã gấp hàng chục lần dự trữ tiền mặt của họ.
Ông Nhậm dự đoán rằng mức giá thấp hiện tại sẽ buộc thị trường phải tiến hành đào thải công suất quy mô lớn, ước tính dè dặt trong ba tháng từ tháng 10 đến tháng 12, ngành sẽ đào thải từ 1,5 triệu đến 2 triệu con lợn nái sinh sản.
Ông đồng thời cảnh báo các “công ty giải ngân” nên nhanh chóng thu hồi phí nuôi hộ và tiền bảo lãnh, bởi vì “sẽ có một loạt công ty bị thua lỗ, thậm chí phá sản”.
“Công ty giải ngân” thường chỉ các công ty cung cấp dịch vụ tài chính và trung gian thương mại trong chuỗi ngành chăn nuôi lợn. Những công ty này thường là thương nhân, nhà phân phối hoặc các tổ chức dịch vụ tài chính nông nghiệp chuyên biệt. Họ cung cấp vốn ứng trước hoặc dịch vụ bảo lãnh cho các hộ chăn nuôi (bao gồm cả các hộ nuôi hộ cho tập đoàn). “Tập đoàn” để nhanh chóng mở rộng công suất hoặc chuyển giao rủi ro, sẽ cung cấp lợn con, thức ăn chăn nuôi và tiêu chuẩn kỹ thuật cho các hộ nông dân hoặc trang trại lợn vừa và nhỏ phân tán để nuôi hộ. Tập đoàn sẽ thu mua lợn thành phẩm khi xuất chuồng và trả phí nuôi hộ.
Việc giá lợn giảm mạnh có phải chỉ là hành vi thị trường? Ông Vương, một doanh nhân thu mua lợn ở Hà Nam, cung cấp một góc nhìn nội bộ hoàn toàn khác.
Ông Vương nói với Epoch Times rằng “tháng trước vừa mới ‘uống trà’ xong” (ám chỉ việc triệu tập các ông lớn trong ngành họp để yêu cầu ổn định hoặc điều tiết công suất), điều này trùng khớp với thông tin được báo cáo công khai về “Hội nghị tọa đàm doanh nghiệp điều tiết năng lực sản xuất lợn hơi” vào ngày 16 tháng 9. Hội nghị này đã triệu tập 25 tập đoàn đầu ngành, chủ đề là “điều tiết năng lực sản xuất lợn hơi”, yêu cầu các doanh nghiệp nộp mục tiêu điều chỉnh giảm lợn nái sinh sản, để giảm tổng đàn toàn quốc xuống còn khoảng 39,5 triệu con.
Quan điểm của ông Vương là, chiến lược điều tiết của chính phủ chính là ép buộc các tập đoàn “cứng đầu” không giảm sản lượng. Ông cho rằng, đây là việc chính phủ sử dụng sự sụp đổ của giá cả như một phương tiện “thanh lý” bắt buộc, để thực hiện cuộc thanh lọc ngành theo kiểu “cá lớn nuốt cá bé vĩnh viễn”. Ông dự đoán rằng sẽ thấy “năm bảy” doanh nghiệp lớn phá sản. Cách nói này tiết lộ sự can thiệp mang tính chiến lược của chính sách trong bối cảnh thị trường mất cân bằng, biến cơ chế thị trường thành một công cụ tập trung hóa ngành có chủ đích.
Rủi ro dịch bệnh kép leo thang: Thịt lợn 2 NDT/cân ai dám ăn?
Ngoài khủng hoảng giá cả và nợ nần, mối đe dọa dịch bệnh đã trở thành rủi ro lớn nhất và cấp bách nhất mà các hộ chăn nuôi hiện đang đối mặt.
Ông Nhậm cảnh báo rằng bây giờ phải cảnh giác với rủi ro “dịch bệnh”, đặc biệt là dịch tả lợn châu Phi đã yếu đi.
Ông nhấn mạnh rằng “dịch bệnh” hiện là mối đe dọa lớn nhất và cấp bách nhất đối với ngành chăn nuôi lợn. “Tiểu Phi” là một bệnh truyền nhiễm cấp tính, ác tính lây nhiễm cho lợn. “Tiểu Phi” ở ngay trong các trang trại lợn, virus đã lan rộng vài năm nay, độc lực đã yếu đi. Khi không phát bệnh thì không sao, nhưng một khi phát bệnh, đó là thảm họa hủy diệt.
Ông đặc biệt nhắc nhở rằng, sự thay đổi chênh lệch nhiệt độ theo mùa hiện tại (stress lạnh) là rất lớn, là thời điểm virus dễ hoạt động và gây bệnh nhất. Ông cảnh báo mọi người không nên lơ là, phải lập tức thực hiện các biện pháp phòng dịch.
Theo thông tin công khai, dịch tả lợn châu Phi gây bệnh truyền nhiễm cấp tính và ác tính ở lợn nhà và lợn rừng, tỷ lệ tử vong lên tới 100%, các triệu chứng bao gồm sốt, chán ăn, xuất huyết da và nội tạng.
Dưới sự giám sát nghiêm ngặt của ĐCSTQ, người dân dùng “Tiểu Phi” để chỉ “Dịch tả lợn châu Phi”. Cách gọi này giúp nhanh chóng đề cập đến căn bệnh trong giao tiếp hàng ngày, đồng thời tránh sự nhạy cảm hoặc hoảng loạn khi nói ra tên đầy đủ.
Một mối đe dọa dịch bệnh khác đã gây hoảng loạn trên thị trường.
Tháng 9, một video trên Douyin lan truyền thông tin các trang trại lợn ở 5 tỉnh Quảng Đông, Phúc Kiến, Giang Tây, Hà Nam, Tứ Xuyên đã phát hiện ra virus Getah, khiến lợn con tiêu chảy không ngừng, tỷ lệ sống sót chưa đến 20%.
Trong video, một người chăn nuôi cầm báo cáo xét nghiệm, vẻ mặt lo lắng, “Tỷ lệ dương tính ở một số trang trại lợn ở Giang Tây lên tới 95,65%!” Con số này đã gây chấn động mạnh trong ngành. Người chăn nuôi cho thấy các triệu chứng của lợn con bị bệnh: tiêu chảy không ngừng, mất thăng bằng khi di chuyển, biểu hiện triệu chứng mất điều hòa vận động rõ rệt.
Một nền tảng thông tin ngành uy tín đưa tin, theo dữ liệu giám sát của Trung tâm Dịch tễ và Sức khỏe Động vật Trung Quốc, xu hướng lây lan của virus Getah ở Trung Quốc ngày càng rõ rệt. Các tỉnh Quảng Đông, Phúc Kiến, Giang Tây, Hà Nam, Tứ Xuyên bị ảnh hưởng lần này đều là các khu vực sản xuất lợn hơi chính quan trọng của Trung Quốc, chiếm 35% sản lượng xuất chuồng toàn quốc. Điều này có nghĩa là hơn một phần ba nguồn cung thịt lợn của Trung Quốc có thể bị ảnh hưởng. Một khi nguồn cung thịt lợn trên thị trường giảm mạnh, sẽ ảnh hưởng lớn đến giá cả và cuộc sống của người tiêu dùng.
Những người trong ngành chỉ ra rằng, hiện đang là mùa hè thu, mùa muỗi hoạt động mạnh, virus Getah chủ yếu lây truyền qua vết đốt của muỗi Culex, muỗi Aedes (muỗi vằn) và các loại muỗi khác. Một số trang trại lợn vừa và nhỏ do hạn chế về vốn, các biện pháp an toàn sinh học không hoàn thiện, không lắp đặt cửa lưới ngăn muỗi dày, cũng không thường xuyên diệt muỗi, tạo điều kiện cho virus lây lan, dẫn đến lây nhiễm tập trung theo khu vực. Một trang trại bị nhiễm, các trang trại lợn xung quanh cũng lần lượt bị nhiễm, dịch bệnh lây lan nhanh chóng.
Bà Nghiêm, một chủ sạp thịt lợn ở Quảng Châu, nói với Epoch Times rằng, giá thịt lợn bị nhiễm virus Getah rất rẻ, ở một số nơi tại Hà Bắc, thịt lợn bán 2 NDT/cân. “Thời buổi này ai lại chịu làm ăn lỗ vốn? Thịt lợn 2 NDT/cân cho không cũng không dám ăn!” Bà cho biết, một số người già không biết tình hình đã tranh nhau mua loại thịt lợn này, khiến người ta lo lắng. Dưới bóng đen của rủi ro dịch bệnh, người tiêu dùng nên cảnh giác với thịt lợn giá rẻ.
Tiếng nói từ tuyến đầu: Thua lỗ “con số thiên văn”, chủ sạp không dám trả tiền thuê cả năm
Đối mặt với sức ép kép ba từ giá cả, nợ nần và dịch bệnh, tình hình sinh tồn của các hộ chăn nuôi và tiểu thương ở tuyến đầu vô cùng khó khăn.
Bà Cao, một người chăn nuôi lợn ở Cát Lâm, nói với The Epoch Times rằng, bây giờ nhìn thấy lỗ tiền mỗi ngày, số tiền thua lỗ là “con số thiên văn”. Bà tiết lộ, những người chăn nuôi lợn đang bàn tán xôn xao, nhiều người cũng không lạc quan về thị trường năm sau.
Bà Cao phân tích, một mặt là do lợn quá nhiều, mặt khác là do kinh tế suy thoái, sức tiêu thụ của người dân giảm sút. Giá thịt lợn giảm, nhưng một ngày cũng không bán được bao nhiêu. Bình thường, mùa thu hoạch cũng là lúc tiêu thụ tốt, khi thu hoạch xong người dân đều muốn mua chút đồ ăn ngon. Nhưng bây giờ một ngày bán còn không hết thịt của một con lợn. Để tự cứu mình, bà buộc phải chuyển sang “dịch vụ trọn gói”: từ giết mổ bán thịt, đến thịt bán không hết thì làm thành thức ăn chín và xúc xích để bán.
Bà Nghiêm, chủ sạp thịt lợn ở Quảng Châu, cho biết: “Tôi cũng đã làm rất nhiều lạp xưởng.” “Buôn bán khó khăn quá, ngày nào cũng có nguy cơ lỗ vốn”, trong bối cảnh thị trường cạnh tranh khốc liệt, thịt lợn không bán được thì phải giảm giá.”
Bà nói, tiền thuê quầy hàng mỗi tháng là hơn 13.000 NDT, tiền mình kinh doanh kiếm được đều đưa cho chủ nhà để trả tiền thuê. “Chúng tôi không dám trả tiền thuê cả năm. Thực sự không trụ được nữa thì tôi về quê bán hàng vỉa hè.”
Theo Epoch Times.