Quê hương
Thăm Ngũ Hành Sơn: ‘Cờ Tiên’ thơ mộng sương mờ phủ, ‘Động Phật’ linh thiêng đá tạc thành
Mây trắng ôm ngang dải Ngũ Hành Thiên nhiên ưu đãi vẽ nên tranh “Cờ Tiên” thơ mộng sương mờ phủ “Động Phật” linh thiêng đá tạc thành Mây khói quyện hoà khơi ước vọng Suối khe róc rách cuốn hư danh Tao nhân mặc khách còn lưu luyến Nửa mảnh trăng ngà chiếu mỏng manh. Đỗ Thận
Tình quê nhớ tiếng võng đưa, hoà theo tiếng hát giọng ầu ơ năm nào…
Ai yêu nước Việt Nam hơn người Việt, Nhau rốn chôn sâu giữa đất lành. Hoa trái muôn mùa không ngớt chín, Sông đầy nước biếc, núi xanh xanh. Luống cày màu mỡ thơm mùi đất, Vun bón rẫy vườn hoa trái thơm. No ấm cũng nhờ cây với trái, Áo đời vẫn ấm, hột cơm ngon. Kìa ...
Ninh Bình quê tôi: Hoa Lư cổ kính là đây, cố đô lừng lẫy những ngày năm xưa
Ai về Tam Cốc cùng ta Nhớ vào Bích Động, nhớ ra Kênh Gà Những hòn núi nhỏ nguy nga Hạ Long trên cạn chính là nơi đây Tràng An suối cuộn bao ngày Bên kia Bái Đính, bên này Đền Đinh Trường Yên bóng núi lung linh Đồi Mã Yên mãi in hình trong mây Hoa Lư ...
Sông nước Hương Giang đẹp diệu huyền, mơ màng cứ tưởng lạc cung Tiên
Sông nước Hương Giang đẹp diệu huyền Mơ màng cứ tưởng lạc cung Tiên Đèn lồng rực rỡ chao nghiêng ngả Rặng liễu âm thầm đứng lặng yên Giọng Huế “Dạ thưa” khơi ước vọng Tiếng đàn trầm bổng xoá ưu phiền Đôi bờ sông vắng tình chen cảnh Cảnh ấy tình này chẳng dễ quên Cảnh ấy ...
Trời nghiêng ngả bóng quanh mình, dòng sông lặng lẽ một mình ngược xuôi
Hoa xoan tím lối anh qua Xoay xoay cánh lá, tháng ba bên đình Trời nghiêng ngả bóng quanh mình Dòng sông lặng lẽ một mình ngược xuôi Theo dòng bèo nước êm trôi Mùa mơn mởn đến trao hoa... ta.. mình... Bướm ong quấn quýt bên hoa Bông gạo rực lửa mở ra lời thề Cỏ mềm ...
Sóng hồ Ba Bể: Thuyền đi núi cũng phiêu bồng, đáy sông lẫn sắc cầu vồng trao nghiêng
Thuyền đi núi cũng phiêu bồng Đáy sông lẫn sắc cầu vồng trao nghiêng Thoảng mùi hương lạ cao nguyên Thuyền ơi! có chở ngàn thiêng đi cùng? Chèo đưa mây dáng ngập ngừng Lao xao hoa nắng, thuỷ cung in hình Sông sâu chớp mắt thần linh Thuyền qua thạch động, thấy mình cao bay Tóc rừng ...
Hòn Tre, Phú Quốc dù xa bãi, vẫn nhớ phù sa, mảnh đất liền…
Hậu Giang ơi! Hậu Giang! Đây là khúc ruột của miền Nam Nằm trong lòng đất, trong lòng nước... Đất của miền Tây, nước Hậu Giang. Hậu Giang ơi! Hậu Giang! Con sông yêu quý của miền Nam, Đây dòng nước bạc dài rung cảm, Khói sương vương vương dáng xóm làng. Nơi đây dân sống no lành ...
Bóng núi: Lũ trẻ chăn trâu thả diều trên khuông nhạc, nắng xôn xao gió hát núi xanh mơ
Người đứng đây với vầng mây ấm Nắng xôn xao gió hát núi xanh mơ Ơi, nhành lau phơ phất. Ai đọc thơ Núi trầm mặc. Nghiêng mình hoa tim tím Ta hay bạn hay gió sương bịn rịn Trầm ngâm đi. Lặng lẽ núi ông Đùng Ba vành khăn - bức lập thể mông lung Chiều ...
Khúc giao mùa: Tháng Ba rực rỡ nắng vàng, ào ào trở rét cho nàng Bân vui
Tháng Ba cái tháng lạ lùng Đèn chùm thắp lửa - lộc vừng nở hoa Hồ Gươm sương phủ nhạt nhòa Bồng bềnh sắc đỏ vỡ oà cơn mưa Ven hồ liễu rủ mộng mơ Sắc xanh quyện với non tơ dịu dàng Tháng Ba rực rỡ nắng vàng Ào ào trở rét cho nàng Bân ...
Ghé thăm chùa Hương
Tiếng gậy hành hương khua đá núi Từ nửa đêm sương đến tối ngày Hay tiếng tay người đang vội vội Gõ cửa Thiền, thăm hỏi gì đây? Qua bến Đục rồi, ai cũng thấy mình trong Dài cùng suối, cao cùng non một khối Cái đẹp trong ta ngày đêm le lói Bỗng bừng lên. Khoảnh ...
Gió đưa theo nhịp trống dồn. Giục tôi nhớ nước nhớ hồn Việt Nam…
Gió đưa tôi lạc về đâu? Mà xa cỏ nội xanh màu cố hương Gió đưa nhớ buổi khai trường Ván thưa nhớ cột cõng buồn ấu thơ Gió đưa em khóc bao giờ Mà bông điên điển xác xơ giữa trời Gió đưa bỏ lại mình tôi Đồng không giếng cạn nhớ hồi tuổi xưa Gió đưa ...
Ngược Chiêm Hoá: Nhà bè khói toả vào mây trắng, gió ngã ba sông mát tận hồn
Đã hát tên sông từ để chỏm Bạc tóc bây giờ mới thấy đây Con tàu rẽ sóng ngược Chiêm Hoá Sau lái Ba Vì sương ngất ngây Thao thao trước mặt đôi bờ gió Cầu Việt Trì qua, Then, Xốm qua Cỏ mùa xanh biếc tràn nghiêng bãi Trâu ngẩn ngơ sừng bắp trổ hoa Bến thấp ...
Nhớ về Phú Thọ vọng ngàn xưa với nhịp giã gạo Thậm Thình
Đành chia xa phương ấy Ngã-ba-sông Nhớ sắc thu chiều Đoan Hùng trong bưởi Đêm sông Lô dưới ánh trăng vời vợi Vọng ngàn xưa nhịp giã gạo Thậm Thình. Phong Châu thơm hương nếp thuở bình minh Ngược sông Thao đằm mình trong tán cọ Chợt thức với sông Hồng đêm trở gió Đò chòng chành ...
Nhìn xem hạt cát, em này! Kiên gan biết tự bao đời gió mưa…
Bồi hồi trước ngã ba sông Vốc lên óng ánh trong lòng bàn tay... Nhìn xem hạt cát, em này! Kiên gan biết tự bao đời gió mưa... Đầu nguồn đâu chịu sóng xô Mặc rong rêu kiếp vật vờ, cứ trôi... Đã qua sắc nắng của trời Trong veo của nước, rắn tôi của mình Chẳng cần ...
Nét son một thời: Lang Liêu dâng bánh chưng xanh, món ăn dân tộc đã thành lễ thiêng
Lang Liêu dâng bánh chưng xanh Món ăn dân tộc đã thành lễ thiêng Nếp thơm cất rượu đào tiên Men say, say cả những miền chân quê Một thời hoang dã sơn khê Hoa rừng, quả núi bộn bề sắc hương Tay cung thiện xạ Hùng Vương Người săn nai giữa đêm trường nướng thơm Nhớ về ...
Đẹp ghê chưa! buổi chiều về, nắng xoè cánh quạt vàng hoe cánh đồng
Xanh xanh màu áo thương yêu Ấy bờ tre với bao nhiêu hẹn hò Mái trường vui tiếng líu lo Nơi tôn nghiêm, chốn tuổi thơ trao dồi Bên dòng sông biết êm trôi Nghiêng nghiêng lồng bóng núi đồi xa xa Vườn ai ngút bóng cau già Gió đong đưa tóc, loà xoà le te Đẹp ghê ...
Đất Tổ đêm này ai không thức, đô hội đan lên nét trùng phùng!
Việt Trì nhẩn nha, Việt Trì rất vội Ngã ba sông thành tên đất, tên quê Chỉ mấy vệt đường mà nên thành phố Rộng rãi phù sa, đầy đặn bến bờ. Khách của dòng Thao, dòng Thao của khách Em không làm dáng, em chẳng chắn che Ơi những nỗi niềm khôn nguôi Hà ...
Sài Gòn: Sông kia đang nhỏ lại, những phù hoa lẫn khuất hoàng hôn…
Từ trên cao, ạt ào gió thổi , Sông Sài Gòn như kênh chật chội, Những chiếc tàu nặng nề mệt mỏi, Những dòng người nườm nượp qua cầu... Hướng về mảnh gương nhoè xam xám phía xa, Mặt trời lặn hoàng hôn đen đậm lại. Bầu trời không mây, sao mà trống trải? Ngọn gió Bắc ...
Bến Then sông nửa bờ quê, phía nào ai gọi – phía nào cô đơn?
Bến Then sông nửa bờ quê Sương bay loãng trắng chiều về đầy tay Dòng Lô xanh chảy ngang ngày Con đò vắng, chú ngựa gầy đường quan Bàn chân cộm nắng ngõ làng Nửa xanh bờ giậu, nửa vàng rạ rơm Chiều không biết phía nào buồn Phía nào ai gọi - phía nào cô đơn? Ngân ...
Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh, điệp trùng nỗi nhớ, điệp trùng thương
Núi xoè dáng núi, sông lượn nhánh Mây mỏng cánh ban, gió dẫn đường Nhớ em Tây Bắc thư từng cánh Điệp trùng nỗi nhớ, điệp trùng thương Tây Bắc là lửa đêm xòe hội Tây Bắc là cơm thơm bàn tay Tây Bắc là rượu từng giọt mắt Tây Bắc là xanh của ngàn cây Núi cao ...
Thương đá vọng phu: Chơ vơ đá tựa sườn non, phải người hóa đá bồng con đợi chồng
Chơ vơ đá tựa sườn non Phải người hóa đá bồng con đợi chồng Xa xăm bóng núi chập chùng Lao xao sóng vỗ - ngập ngừng thương ai? Chinh phu ruổi vó câu hoài Có bao giờ xót cho người năm xưa? Đã bao năm tháng gió mưa Sắt son đá vẫn trông chờ người đi! Từ ...
Chợ quê: Lời quê thật đến đáy lòng, lành như cây lúa tròn bông tháng mười
Chợ quê đã ngắn dọc hành Đã gầy quả mướp lại xanh trái đào Mớ cần cắt vội ngoài ao Giỏ thưa tép nhảy lào rào giữa phiên Lọ kẹo bột miếng đường phên Con gà sống cưỡng gáy trên nóc lồng Chợ quê đã bé múi bòng Già đanh mớ cải cỗ lòng lại ôi Chợ quê ...
Viết cho con: Lời mẹ cất ru hời, giữa cuộc đời dâu bể
Ngày mẹ sinh ra con Búp chồi non của mẹ Giữa mùa xuân yên bình Con bé nhỏ xinh xinh Con vầng trăng lung linh Nở nụ cười hoa ngọc Mẹ quên bao khó nhọc Khi có con trên đời Lời mẹ cất ru hời Giữa cuộc đời dâu bể Con an lành giấc ngủ Bấy nhiêu thôi đủ rồi! Con bi ...
End of content
No more pages to load