Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Chiều xuống

Cơn gió chiều vi vút
Trên thảo nguyên bao la
Vung roi, người kỵ mã
Rạo rực cất tiếng ca.

Ánh hoàng hôn chưa tắt
Ráng mây đỏ rực hồng
Tiếng ca dồn vó ngựa
Ơi người đi, vội không?

Thảo nguyên trải mênh mông
Đường còn dài tít tắp
Vó ngựa tung bụi hồng
Sương mờ giăng giăng khắp.

Một mình tôi lặng bước
Sao lấp lánh hiện dần
Cuộc đời sao vội vã
Chẳng một phút nghỉ chân.

Lương Bảo

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version