Đại Kỷ Nguyên

Có một loại tổn thương gọi là lãnh đạm

Điều đáng sợ nhất khi hai người ở bên nhau không phải là cãi nhau không hồi kết. Điều thực sự đáng sợ chính là sự lãnh đạm, có mà như không, ngày ngày bên nhau nhưng lại xem nhau như không tồn tại.

Thực tế, còn cãi nghĩa là còn quan tâm để ý, lãnh đạm chính là dấu chấm hết của tình cảm.

Nếu như có một ai đó nổi cáu với bạn, điều đó có nghĩa là bạn còn quan trọng với họ. Một ai đó suốt ngày lải nhải bên tai bạn, điều đó có nghĩa họ đang quan tâm bạn. Một người chủ động làm phiền bạn chính là vì trong lòng họ có bạn. Nếu như một ngày, họ thực sự không còn nổi cáu, không còn lải nhải bên tai, không còn tức giận, yên tĩnh đến lạ thường, bạn làm gì cũng mặc kệ… Khi ấy, bạn chẳng còn là gì trong họ, yêu thương đã chết, ấm áp chẳng còn, điều còn lại chỉ là khoảng không trống vắng.

Người thực sự để ý bạn là người có tình cảm với bạn. Bạn làm gì, nói gì, nhất cử nhất động của bạn đều có thể khiến họ chú ý. Có những lúc bạn làm cho họ lo lắng, phẫn nộ, oán hờn, tất cả điều này đều chỉ nói lên rằng: trong lòng họ, bạn vô cùng quan trọng.

Đợi khi người ấy trầm tư yên lặng, lãnh đạm thờ ơ, vậy cũng có nghĩa là khi ấy trong lòng họ, bạn chẳng còn là gì nữa cả.

Có một loại thất vọng gọi là nhìn không thấy, có một loại tổn thương bạn không biết, cãi nhau lớn cỡ nào cũng không sợ, dùng lời cay đắng cỡ nào cũng không sao. Đừng để người quan tâm bạn trở thành lãnh đạm, yên lặng là vỏ ngoài của tuyệt vọng. Đừng để người yêu thương bạn trở lên tổn thương băng giá, hai người gần nhau nhưng khoảng cách quá dài…

Theo cmoney.tw

Tác giả: Ken

Biên dịch: Minh Vũ  

Exit mobile version