Đại Kỷ Nguyên

Nghèo vẫn hoàn nghèo: Không có ý chí, khó lòng thành công

Ảnh minh họa (nguồn: Lily).

Có một người đàn ông rất nghèo và khổ cực, một người giàu có nhìn thấy đáng thương liền muốn giúp đỡ, đưa cho anh ta một con bò, chúc anh khai hoang tốt, đợi mùa xuân đến gieo hạt giống, mùa thu là có thể thoát nghèo rồi.

Người nghèo cảm thấy tràn trề hy vọng, bắt đầu phấn đấu. Nhưng chỉ sau vài ngày, người nghèo nhận thấy mình có bò nhưng vẫn đói, chưa thể giải quyết mối lo trước mắt, bèn nghĩ thà rằng bán bò đi, mua mấy con dê. Trước tiên giết một con để ăn, còn lại để nuôi cho nó sinh con, đợi nó lớn lên rồi đem đi bán, như thế kiếm được nhiều tiền hơn.

Người nghèo tiến hành theo kế hoạch. Sau khi ăn hết một con dê, những con dê còn lại rất chậm sinh con, cuộc sống lại gặp khó khăn. Thế là anh không nhịn được, lại giết thịt một con.

Người nghèo nghĩ: “Tiếp tục như vậy không được. Chi bằng đem dê bán đi, mua gà. Gà đẻ trứng rất nhanh, trứng gà có thể lập tức bán được tiền, cuộc sống sẽ trở nên tốt đẹp”.

Người nghèo lại thực hiện theo kế hoạch. Nhưng rồi thời gian trôi qua cũng không có thay đổi, gặp khó khăn, nhịn không được liền giết gà, cuối cùng chỉ còn lại một con. Lý tưởng của người nghèo hoàn toàn sụp đổ.

Người nghèo thất vọng: “Làm giàu thật khó, thà đem con gà còn lại đi bán, mua một bình rượu uống cho no nê. Mọi việc không còn lo lắng”.

Mùa xuân đến rất nhanh. Người giàu có hào hứng mang hạt giống cho người nghèo nhưng nhìn thấy người nghèo đang uống rượu với dưa muối, bò cũng không còn, trong nhà vẫn nghèo rớt mồng tơi như trước đây.

Người giàu đành cất bước ra đi.

Ảnh minh họa (nguồn: Myrokan).

Rất nhiều người nghèo đã từng mơ ước, thậm chí có cơ hội và hành động nhưng họ không kiên trì đến cùng. Một nhà đầu tư từng chia sẻ bí quyết thành công của mình là: “Lúc không có tiền, cho dù khó khăn cũng nên tiết kiệm và đầu tư. Áp lực sẽ khiến bạn tìm được phương pháp kiếm tiền mới, giúp bạn trả hết nợ. Đó là một thói quen tốt”.

Tính cách hình thành thói quen, thói quen quyết định thành công.

Người càng sâu sắc, càng trầm tĩnh.

Người càng nông cạn, càng nóng vội.

Kẻ mạnh, không phải là không có nước mắt, mà là kìm nén cho nước mắt không rơi.

Kẻ yếu, không phải ở vẻ bề ngoài yếu đuối, mà là ở tinh thần suy sụp.

Gia Cát Lượng chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, tại sao chúng ta thiếu mũi tên? Quan Vũ chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, tại sao chúng ta thiếu binh lính? Trương Phi chưa bao giờ hỏi Lưu Bị, khi bị bao vây tôi phải làm gì? Thế mà Gia Cát Lượng dùng thuyền cỏ mượn tên, Quan Vũ qua năm ải chém 6 tướng, Trương Phi phá cầu, hét lui quân Tào. Triệu Tử Long tiếp nhận quân lệnh tiến công, trong tay chỉ có 20 lính, nhưng thành quả thu về là 10 tòa thành, hơn 2 vạn binh, 3.000 ngựa chiến. Quân lệnh chỉ viết: Công hạ thành trì! Nếu như mọi việc đều dễ dàng thì giá trị của bạn ở đâu?

Lại nữa, Đường Tăng trên đường đi lấy kinh mới gặp được Tôn Ngộ Không, Trư Bát Giới, Sa Tăng, Bạch Long Mã. Vì vậy muốn có bạn đồng hành, trước tiên bạn phải lên đường! Không phải là có bạn đồng hành rồi mới lên đường, mà là trên đường đi mới có bạn đồng hành.

Tiếc rằng, nhiều người không có những suy nghĩ này.

Bài đã được ĐKN biên tập. Độc giả có thể đọc bài gốc tại đây.

Video xem thêm: Cá vượt ngược dòng là cá sống, người vượt nghịch cảnh người thành công

Exit mobile version