Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Nhật ký ngày ngâu

Tưởng cũ mèm chuyện vợ chồng Ngâu
Mà sụt sùi cũng mỗi năm mỗi khác
Cứ ngỡ chỉ trần gian còn nước mắt
Hóa ra trời cũng dễ tổn thương.

Cứ ngỡ chỉ trần gian còn nước mắt / Hóa ra trời cũng dễ tổn thương.

Những cơn mưa dù không ngạc nhiên hơn
Ta không thể không mau nước mắt
Khi người ngoảnh mặt đi phương khác
Phương trời nào còn đón ánh trăng lên?

Khi người ngoảnh mặt đi phương khác / Phương trời nào còn đón ánh trăng lên?

 

Chắc gì gần nhau đã hạnh phúc hơn
Khi nhân gian vấn vương lời oán trách
Nếu hạnh phúc đếm đo bằng nước mắt
Thì thân tâm mang nợ đến muôn đời.

Nếu hạnh phúc đếm đo bằng nước mắt / Thì thân tâm mang nợ đến muôn đời.

Nhân tình trói nhau bằng cuộc thề bồi
Lâm li lắm cũng chỉ ngâu một tháng
Trăng không sáng thì lòng ta sẽ sáng
Cho cõi hồng trần thôi héo hắt heo may.

Trăng không sáng thì lòng ta sẽ sáng / Cho cõi hồng trần thôi héo hắt heo may.

Nếu không đừng trước những cuộc chia tay
Người cứ đi đến những phương trời khác
Chuyện của Ngâu là chuyện Trời, chuyện Đất
Còn chúng ta là chuyện chốn Con Người.

Chuyện của Ngâu là chuyện Trời, chuyện Đất / Còn chúng ta là chuyện chốn Con Người.

Hồng Oanh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version