Đại Kỷ Nguyên

Không tùy tiện phán xét người khác là một loại tu dưỡng

Có câu chuyện ngụ ngôn kể về một con lợn, một con cừu và một con bò sữa cùng bị nhốt trong một cái chuồng…

Một lần chủ nhân bắt lợn, lợn kêu ầm ĩ lên, chống cự quyết liệt.

Cừu và bò sữa ghét tiếng kêu của lợn, bực tức chỉ trích rằng: “Bạn quá khoa trương rồi. Ông ta thường đến bắt chúng tôi, chúng tôi chẳng kêu gào ầm ỹ”.

Lợn nghe vậy trả lời: “Bắt các bạn và bắt tôi là 2 việc hoàn toàn khác nhau. Ông ta bắt các bạn chỉ là muốn lấy lông và sữa thôi, nhưng bắt tôi thì ông ta muốn lấy mạng của tôi đó!”.

Cừu và bò sữa nghe rồi lặng yên không nói năng gì nữa.

Cùng một việc như nhau mà ý nghĩa hoàn toàn khác nhau

Câu chuyện trên đây đã nói rõ một vấn đề: con người có lập trường khác nhau, hoàn cảnh khác nhau, rất khó hiểu được cảm thụ của người khác.

Trong cuộc sống, có rất nhiều người đứng trên góc độ của mình, tự coi mình là đúng mà tùy tiện khiển trách phê phán người khác. Họ cho rằng toàn thế giới này chỉ họ mới là đúng.

Thực ra, người khác có cuộc sống như thế nào, đi con đường như thế nào thì bạn không đích thân trải qua, không thể thực sự hiểu được. Tất cả kết quả trên thế giới này cũng đều không phải vô duyên vô cớ sinh ra. Bất kỳ người nào làm bất kỳ việc gì đều có nguyên do của họ. Cuộc sống của bất kỳ ai cũng đều có những hỷ nộ ai lạc riêng mà người khác không thể biết được.

Đừng coi mình là diễn viên chính của thế giới.

Muôn người muôn vẻ, mỗi người đều có câu chuyện riêng của mình. Bất kể là câu chuyện trắc trở éo le hay bình lặng không có gì kỳ lạ, mỗi người đều đã trải qua những câu chuyện khác nhau, hoặc buồn đau, hoặc hạnh phúc.

Nếu chúng ta giỏi đứng trên vị trí của người khác để xem xét vấn đề, thấu hiểu người khác từ nội tâm mình, thế thì hiểu lầm và mâu thuẫn sẽ giảm đi rất nhiều.

(Ảnh: womenofgrace.com)

Chỉ nghĩ đến mình thì sẽ oán trách người

Có một câu chuyện chân thực thế này: Một bác sỹ nhận được điện thoại phẫu thuật khẩn cấp đã vội vàng đến bệnh viện với tốc độ nhanh nhất để mặc bộ đồ phẫu thuật.

Cha của người bệnh mất kiềm chế thét lên với bác sỹ rằng: “Tại sao giờ này ông mới đến? Chẳng lẽ ông không biết con trai tôi đang trong tình trạng nguy hiểm? Tại sao ông không có một tí tinh thần trách nhiệm nào như vậy?”

Bác sỹ khẽ khàng: “Rất xin lỗi, tôi không ở bệnh viện, nhận điện thoại tôi liền đến ngay, ông hãy bình tĩnh một chút!”.

“Bình tĩnh à? Nếu trong phòng cấp cứu là con trai ông đang nằm đó thì ông có thể bình tĩnh được không? Nếu bây giờ con ông chết thì ông sẽ thế nào?” – Người cha của cậu bé nói phẫn nộ.

Bác sỹ mỉm cười nhẹ nhàng nói: “Tôi sẽ niệm lời cầu nguyện, ông hãy cầu nguyện cho con trai ông đi!”.

Người cha cậu bé phẫn nộ nói: “Khi một người lãnh đạm thờ ơ với chuyện sống chết của người khác thì mới nói như thế!”.

Mấy giờ đồng hồ trôi qua, ca phẫu thuật đã hoàn thành thuận lợi, bác sỹ vui mừng từ phòng phẫu thuật bước ra, nói với người cha cậu bé rằng: “Tạ ơn Trời, tạ ơn Đất, con trai của ông đã được cứu!”.

Không đợi người cha cậu bé đáp lời, bác sỹ liền vội vàng rời đi và nói: “Nếu có vấn đề ông có thể hỏi y tá”.

“Ông ta làm sao lại ngạo mạn như thế này cơ chứ? Chỉ vài phút để tôi hỏi tình hình con trai tôi mà ông ấy cũng không đợi được sao?” – Người cha cậu bé nói với y tá, giọng bất bình.

Bỗng nhiên, cô y tá giàn giụa nước mắt, giọng nghẹn ngào: “Con trai bác sỹ đêm qua chết trong vụ tai nạn giao thông. Khi chúng tôi gọi điện cho ông ấy đến để phẫu thuật cho con trai ông chính là lúc ông ấy đang trên đường đến nhà tang lễ. Bây giờ, ông ấy đã cứu sống con trai ông rồi, cần phải đi gấp để làm tang lễ cho con trai ông ấy”.

(Ảnh minh họa: dr-job-lab.com)

Không ai biết rõ cuộc sống của người khác, vậy nên chớ tùy tiện chỉ trích

Cuộc sống của người khác xảy ra những chuyện gì, họ đang trải qua sóng gió và kiếp nạn thế nào, đứng trên lập trường của bản thân thì bạn có thể không hiểu biết được, vì những điều bạn thấy chỉ là hiện tượng mà thôi.

Khi bạn nghĩ về bản thân mình, có bao nỗi đau và khổ tâm không để người khác biết, thì bạn sẽ biết được trong cuộc sống của họ cũng có những chuyện như vậy, cũng đang trải qua bao mưa gió bão bùng trên con đường đời.

Khi bạn nghĩ về bản thân mình, đã bước qua gập ghềnh trắc trở như thế nào, thì bạn sẽ biết được người khác cũng trải qua trắc trở và khổ nạn như thế.

Mỗi cây mỗi hoa mỗi nhà mỗi cảnh. Thực ra, hiểu được như thế rồi mới biết đối xử tốt với người khác, lượng thứ cho người ta, thì chúng ta mới có thể có được nội tâm thanh tĩnh, bình yên trong thế giới thế tục này.

Hạnh phúc không quyết định bởi tài sản, quyền lợi và dung mạo, mà quyết định bởi cách mà bạn cư xử với những người xung quanh mình. Thế nên, bạn muốn là người hạnh phúc vui vẻ thì hãy bắt đầu bằng đối xử tốt với người khác.

Thanh Bình
Theo secretchina.com

Bạn đang đọc bài viết: “Không tùy tiện phán xét người khác là một loại tu dưỡng” tại chuyên mục Văn hóa của Đại Kỷ Nguyên. Để cập nhật thêm nhiều bài viết hay, quý độc giả vui lòng truy cập Fanpage chính thức của chúng tôi: facebook.com/DaiKyNguyenVanhoa/. Mọi ý kiến phản hồi và tin bài cộng tác xin gửi về hòm thư: daikynguyen.vanhoa@gmail.com. Xin chân thành cảm ơn!

Exit mobile version