Đại Kỷ Nguyên

Sau 19 năm sống đời thực vật, ông đột nhiên tỉnh lại và nói những lời làm rung động giới y học

Sự tỉnh lại của Jan sau 19 năm sống đời thực vật đã khiến giới y học chấn động. Câu chuyện tình nghĩa vợ chồng vượt qua hoạn nạn của họ cũng khiến người đọc không khỏi rơi lệ.

Jan Grzebski sinh tháng 12 năm 1942. Là một công nhân ngành đường sắt Ba Lan, sau khi gặp tai nạn, ông rơi vào tình trạng hôn mê năm 1988. Ông tỉnh dậy vào năm 2007 sau 19 năm sống đời thực vật. Tin tức ông tỉnh lại đã khiến cả thế giới chấn động và lời ông nói khi ấy đã làm rung động giới y học.

Điều thực sự sốc chính là, sau khi tỉnh lại, Jan Grzebski đã nói những lời này: “Đầu não tôi rất tỉnh táo và nó vẫn đang làm việc, tôi nghe được mọi chuyện, còn có thể suy nghĩ và ghi nhớ giống như lúc bình thường, chỉ có điều nó không điều khiển được thân thể, điều này khiến tôi rất lo lắng.”

Năm 1988, khi đang làm việc trên tuyến đường sắt, ông đã không may gặp tai nạn và bị chấn thương ở đầu. Ông đã rơi vào tình trạng sống đời thực vật từ thời điểm đó. Bác sĩ nói rằng ông không còn hi vọng tỉnh lại, nhưng sau 19 năm hôn mê, ông đã thức dậy vào ngày 12 tháng 4 năng 2007. Sau khi tỉnh lại, ông vẫn có thể nói chuyện như một người bình thường. Về vấn đề này, bà Gertrude, vợ của ông Grzebski cho biết: “Việc ông ấy tỉnh lại không phải là một phép lạ, nhưng cũng không dễ dàng, và tôi chưa bao giờ từ bỏ hy vọng.”

Gertrude vừa khóc vừa nghĩ lại cảnh ông Jan sống cảnh thực vật. Suốt 19 năm ấy, bà không biết mình đã làm thế nào mà bước qua được. Bà nói: “Khi biết ông ấy phải sống đời thực vật, từ thời điểm đó, tôi cũng cảm thấy trời đất như sụp đổ. Nhưng tôi cũng tin tưởng ông ấy sẽ không rời bỏ mẹ con tôi sớm như thế, ông sẽ vẫn luôn ở bên cạnh mẹ con tôi. Tôi vừa chăm ông ấy trên giường bệnh, vừa nuôi dưỡng 4 đứa con thơ. Không có tiền, nhưng tôi biết mình cần phải chống đỡ mọi thứ.” Nỗi thống khổ mà bà đã vượt qua không phải ai cũng cảm nhận được. Những lúc cảm thấy cơ cực, bà chỉ có thể khóc thầm một mình mà không dám khóc trước mặt chồng con.

Mặc dù gặp phải hoàn cảnh khó khăn như vậy nhưng bà Gertrude chưa từng cầu xin sự giúp đỡ của người khác. Bà chăm sóc chồng mình không kể ngày đêm, mỗi ngày đều nói chuyện cùng với ông. Mặc kệ ông Jan có thể nghe thấy hay không, bà cứ một mực kể mọi chuyện. Lúc bà giận, lúc bà cười, ông Jan cũng chỉ nhìn với ánh mắt vô hồn. Sau mỗi buổi học, các con lại đến bên ông kể chuyện sinh hoạt học tập ở trường.

Mỗi khi ra ngoài, bà Gertrude luôn mở camera để quan sát chồng mình. Mặc dù khuôn mặt của ông không có phản ứng gì, nhưng bà cảm thấy rằng, nghe được tiếng nói thì ông Jan sẽ không thấy cô đơn. Bà cũng chia sẻ rằng, ông ăn uống rất ít, mỗi lần đưa thức ăn vào miệng thì lại thấy miệng ông nhai một cách nhẹ nhàng. Do đó bà tin tưởng, nhất định ông sẽ tỉnh lại vào một ngày nào đó. Trời xanh quả không phụ lòng người, với sự kiên nhẫn chăm sóc của bà Gertrude, cuối cùng ông Jan đã tỉnh lại sau 19 năm sống đời thực vật.

Thật khó có thể tin, bà luôn mỉm cười chăm sóc ông như chăm chút một bảo vật, giúp ông nhúc nhích vận động. Khi ông tỉnh lại, bà đã không nhịn được mà khóc trước mặt ông, những giọt nước mắt của sự hạnh phúc. Ông Jan nhớ lại, trong lúc nằm trên giường, thực tế đầu óc vẫn đang suy nghĩ, mắt vẫn nhìn thấy mọi thứ và tai vẫn nghe được mọi chuyện.

Ông Jan tâm sự: “Khi đó, tôi biết rõ mọi chuyện xảy ra bên cạnh mình, chỉ là không thể cử động, không thể nói, ngày nào cũng chỉ biết nằm im một chỗ. Tôi đã rất lo lắng. Khi thấy vợ không quản vất vả ngày đêm chăm sóc tôi, khi thấy những đứa trẻ từ trường về lại chạy đến bên tôi lúc ẩn lúc hiện, nghe thấy âm thanh vui đùa khắp nhà khi con lập gia đinh, khi thấy dáng vẻ thật đáng yêu của cô cháu gái, tôi đã vô cùng sốt ruột trong tâm bởi vì không cách nào biểu lộ cảm xúc của mình đối với họ. Bây giờ, tôi có thể từ từ nhớ lại những ngày đã qua và biểu đạt cảm xúc của mình rồi.”

Sau khi tỉnh lại, ông đã từ từ nhận thức thấy sự thay đổi của thế giới này thông qua việc đi siêu thị cùng vợ. Ông thấy, vợ mình vừa vào cửa hàng đã vội lấy chiếc giỏ và nhặt đồ cần dùng bỏ vào. Ông vô cùng ngạc nhiên mà thốt lên: “Em muốn làm gì vậy? Bởi vì, trong ký ức của ông, người đến bách hóa mua đồ phải xếp hàng rất dài rất dài, đến lượt mình mới được mua đồ và thanh toán tiền.

Đối với Jan mà nói, mặc dù biết được sự thay đổi của thế giới thông qua chiếc Tivi nhưng lần cảm nhận thực tế này vẫn khiến ông không khỏi kinh ngạc mà thán phục. Ông nói: “Tôi biết rõ Đông u đã xảy ra biến cố, tôi biết rõ Ba Lan có thay đổi lớn, theo trên Tivi, tôi biết đất nước này thực hiện bầu cử tổng thống, vị tổng thống hiện tại là ông Kaczynski.” Mỗi một lời ông nói ra đều biểu lộ cảm xúc vui mừng khôn tả. Khi vợ nói với ông: “Chúc ngủ ngon!” Ông đã nỉ non: “Em đến nằm bên cạnh anh, nói chuyện cùng anh đi.”

Mỗi ngày, Jan đều cười vui vẻ, giống như muốn bù lại sự tổn thất niềm vui gần 20 năm qua. Ông hào hứng nói với các phóng viên: “Tôi phải cảm ơn vợ tôi cho đến giây phút cuối cùng của cuộc đời này. Bởi vì, bà ấy đã một lòng giúp tôi, làm cho tôi hết thảy mọi thứ. Thật không ai có thể cố gắng được như vậy.”

Giới y học vẫn cho rằng, người sống đời thực vật thì sẽ không có nhận thức, không có ý nghĩ, không có cảm xúc, không biết tư duy, không ghi nhớ được chuyện gì. Sự tỉnh lại sau 19 năm sống đời thực vật của ông Jan đã khiến giới y học phải xem xét lại quan điểm này.

San San

Xem thêm:

Exit mobile version