Đại Kỷ Nguyên

Lạ và thương một Sài Gòn trong góc nhìn của nhạc sĩ Quốc Bảo

Xem cuốn sách “Saigon của tôi”, người đọc dễ dàng hình dung về một người đã lang thang qua nhiều phố, đường hay những hẻm hóc rồi lâu lâu bấm cái máy, ghi lại một khoảnh khắc vô tình của nhân vật, lẫn cả chính tác giả.

Sinh ra và lớn lên ở Sài Gòn, nên không ngạc nhiên khi nhạc sĩ Quốc Bảo dành trọn tình yêu và cảm xúc cho mảnh đất này. Tuy nhiên, khác với góc nhìn của nhiều nghệ sĩ, nhạc sĩ đương thời, Sài Gòn trong thế giới quan của Quốc Bảo chầm chậm, buồn buồn mang dáng vẻ của một người già khắc khổ, cực nhọc hơn là tấm áo hoa lệ mà nhiều người ngượng nghịu khoác lên thành phố này.

Cuốn sách ảnh, tản văn song ngữ về Saigon.

Thổi hồn tình yêu Sài Gòn qua những trang sách, nhạc sĩ Quốc Bảo đã cho ra đời cuốn sách ảnh, tản văn song ngữ “Saigon của tôi”.

Xem cuốn sách “Saigon của tôi”, người đọc dễ dàng hình dung ra một người đã lang thang qua nhiều phố, đường hay những hẻm hóc rồi lâu lâu bấm cái máy, ghi lại một khoảnh khắc vô tình của nhân vật, lẫn cả chính tác giả. Nó cũng ngược lại hoàn toàn với những tấm hình được dàn dựng công phu, đẹp đẽ theo những góc máy và và ý đồ rất thời thượng, của những người được gọi là nhiếp ảnh gia.

Hình ảnh về một Sài Gòn vừa quen, vừa lạ và thương.

Không chỉ mang đến cho người đọc hàng trăm bức ảnh, “Saigon của tôi” còn đem đến một góc nhìn riêng của Quốc Bảo qua những đoạn tản văn mà anh viết bằng sự từng trải và cảm xúc của mình.

Điện thoại công cộng một thời chưa xa

Không viết riêng về những sự lung linh, tráng lệ của Sài Gòn như nhiều tạp chí du lịch đang khai thác, Saigon của tôi thể hiện cái nhìn đa chiều về một đô thị có nhiều nội hàm văn hóa và lối sống. Từ những tòa nhà cao tầng, ô cửa sổ tới dân nhập cư, người đánh giày hay đơn giản chỉ là một bàn chân lướt qua anh trên phố, ở giữa một ly cà phê bệt đâu đó lề đường.

Nhạc sỹ Quốc Bảo.

Một điều nữa Quốc Bảo đã làm trong cuốn sách, đó là tự chuyển ngữ những trang viết của mình sang tiếng Anh. Có lẽ, Bảo muốn dành cho những độc giả ở xa hơn biết về một không gian sống thân quen của mình. Cũng có thể, đó là sự tri ân của anh với những tâm hồn đồng điệu, chung một góc nhìn về một Saigon quen, lạ và thương.

Bài và ảnh: Đoàn Đại Trí

Exit mobile version