Đại Kỷ Nguyên

Nghẹn ngào bức thư khẩn cầu của nữ sinh lớp 9: ‘Có phép thần nào cứu gia đình em với!’

Bầu trời xanh trong đầy ước vọng đôi khi trở nên thăm thẳm xa xôi đối với những chú chim non gãy cánh giữa biển đời đầy sóng gió. Cô bé Lê Thị Thùy Linh mới chỉ là một học sinh lớp 9 còn bao hoài bão và ước mơ phía trước, nhưng gia cảnh khốn cùng đã dập tắt dần những khát khao về cuộc sống tươi đẹp trong em…   

Linh sinh năm 2002, trú tại thôn 7, Đông Tây Hồ, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An. Tuổi thơ của em cũng đẹp đẽ như bạn bè đồng trang lứa cho đến một ngày bố em gặp tai nạn, bị chấn thương sọ não. Trong nhà có bao nhiêu tiền mẹ mang hết đi chữa bệnh cho bố. Sau nhiều ngày sống thực vật bố cũng tỉnh lại được. Nhưng từ ngày đó bố em cũng trở thành một người hoàn toàn khác, cục cằn và dễ nổi nóng.

Mẹ em vì lo chạy chữa cho bố nên vất vả, tất cả các công việc mẹ em đều gánh vác. Bà không cho phép mình được ốm, nai lưng ra làm kiếm tiền nuôi hai con ăn học. Cho đến khi lao lực quá, sức khỏe giảm sút, đi khám thì mẹ em đã bị ung thư giai đoạn 2. Trải qua phẫu thuật và xạ trị, sức khỏe của bà gần như suy kiệt.

Em trai của Linh sinh năm 2005 vì viêm đa khớp nên cũng không thể chạy nhảy vui chơi như những bạn khác. Bản thân Linh ngày nào cũng phải uống thuốc về khối u tuyến giáp và theo dõi xem nó phát triển thế nào. Điều em lo sợ nhất là phải phẫu thuật. Gia đình em làm sao có thể chịu đựng được nỗi lo tiền bạc khi một người nữa vào viện.

Trong nhà em có gì bán được để kiếm tiền cha mẹ em đều đã bán hết cả rồi. Em không biết sau này gia đình em sẽ lấy tiền đâu để chữa bệnh. Thương bố mẹ nhưng vì còn quá nhỏ em không biết làm gì chỉ có thể ở nhà trông em. Ngoài vườn có rau gì thì em hái về nấu hai chị em ăn, trên mâm cơm chỉ một bát canh và mấy quả cà lạnh ngắt. Hai chị em có lần ôm nhau khóc vì nghĩ đến cảnh khốn khó của gia đình mình…

Quá nhiều những nỗi đau, gánh nặng chồng chất đè lên đôi vai bé nhỏ. Em không còn được vui chơi cùng bạn bè, mà luôn ở trong nhà làm việc. Em nhớ ngày xưa… khi bố còn là công nhân cầu đường, mẹ là người phụ nữ nhanh nhẹn tháo vát, em đã hạnh phúc biết bao. Linh cảm giác thèm muốn những ngày được chiều chuộng ấy, nhưng có lẽ chẳng bao giờ phép màu đó xảy đến với em…

Mẹ em đến ngày bệnh viện hẹn tái khám, nhưng không có tiền để đi. Thấy gia đình mình đang đi vào bước đường cùng, cảm tưởng như không còn lối thoát, em đã viết thư cầu cứu, cầu mong những phép màu đến cho gia đình mình.

…Đã bao đêm rồi em không dám ngủ, vì sợ mọi thứ sẽ biến mất khi mình mở mắt ra. Mái tóc xanh mướt của mẹ ngày nào giờ chỉ còn lại cái đầu trọc lóc trơ trọi vì những lần xạ trị, ngực mẹ đã bị cắt đi một bên và giờ lại tiếp tục ư? Còn cha, một người đẹp trai hiền lành bỗng chốc không còn sức sống sau bao lần mổ. Tính tình của cha đã trở nên đáng sợ từ ngày bị tai nạn đến giờ”. “Nhìn sang đứa em trai nằm bên cạnh mà lòng em đau như cắt. Em mới chỉ học lớp 6 thôi nhưng mỗi khi trái gió trở trời bệnh đa khớp lại tái phát khiến em phải chịu đau đớn… Gia đình em đang đứng trước vực thẳm, đang chìm dần vào bóng đen… Có phép thần nào có thể cứu giúp gia đình em với!”.

Những dòng chữ đầy xúc động và thương tâm của Linh đã chạm đến lòng trắc ẩn của biết bao nhiêu người. Chính quyền địa phương quyết định xã miễn các khoản đóng góp cho gia đình em, và vận động làng xóm, các tổ chức chính trị xã hội quyên góp để có chi phí điều trị cho mẹ Linh. Em cảm thấy được an ủi rất nhiều, nhưng những khoản hỗ trợ ấy vẫn chưa đủ để xua tan đi cái khó, cái khổ mà gia đình em đang phải đối diện. Khát khao có mẹ cha khỏe mạnh, hai chị em được cắp sách đến trường sao mà xa vời quá…?

Xã hội ngoài kia vẫn đang rộn ràng phát triển, cùng những ước mơ được ươm mầm từng ngày. Ước mơ của Linh sẽ không bị dập tắt, bởi sau tất cả sự kiên cường và nỗ lực vượt lên hoàn cảnh, em xứng đáng được ông Trời bạn tặng một niềm hy vọng. Quy luật được-mất của cuộc sống sẽ trả lại cho em những gì em đã cho đi bằng cả tấm lòng. Một ngày nào đó, phép màu chắc chắn sẽ xuất hiện…   

Mọi thông tin xin liên lạc: 

Chị Phan Thị Lợi – xóm 7, Đông Tây Hồ, Phúc Thành, Yên Thành, Nghệ An

ĐT: 0169 467 5381 (anh Trọng)

Nguồn ảnh: Dantri

Gia Viên

Xem thêm:

Exit mobile version