Thời gian như nước qua cầu
Xuân xanh mấy bận thoắt đầu pha sương
Có còn nguyên phấn má hường?
Để cho hoa thẹn liễu nhường kém xanh.
Có còn mắt đẹp mày thanh?
Cho chim loan phượng trên cành ngẩn ngơ
Có còn áo lụa mành tơ?
Cho công đỏ mặt ú ơ ghen thầm.
Có còn dạo phím bổng trầm?
Cho người quân tử ngồi nhâm ly sầu
Có còn duyên dáng miếng trầu?
Cho môi ai đỏ trong câu chuyện tình.
Có còn yểu liễu dáng hình
Cho mai trúc đứng bên đình ngả nghiêng
Có còn những giấc mơ tiên
Cho niềm kiêu hãnh lạc miền rong rêu.
Thôi đã hết – phận trớ trêu
Tuổi xanh gói lại thả chiều gió bay.
Bạn đang đọc bài thơ: “Thời gian như nước qua cầu, xuân xanh mấy bận thoắt đầu pha sương?” tại chuyên mục Nghệ thuật của Đại Kỷ Nguyên. Để cập nhật thêm nhiều bài viết hay, quý độc giả vui lòng truy cập Fanpage chính thức của chúng tôi: facebook.com/DaiKyNguyenVanhoa/. Mọi ý kiến phản hồi và tin bài cộng tác xin gửi về hòm thư: daikynguyen.nghethuat@gmail.com. Xin chân thành cảm ơn! |
Clip ý nghĩa: