Đại Kỷ Nguyên

Thoát thị thành phồn tạp, theo thiên nhiên mà đi, có mình nào trong đó, ngàn năm nào từng si?

Ve cứ ran từng đợt,
Sóng cứ dềnh từng hàng,
Bè lục bình ngơ ngác,
Những bông tím trôi ngang…

Trời chỉ vừa tang tảng,
Ve đã sôi từng tầng,
Giọng cao như tiếng ngọc,
Giọng trầm như lặng im…

Nghe cả giọng của lá,
Giọt sương bỗng giật mình,
Nghe lời hoa đang hát,
Đồng ca cùng tiếng chim…

Nghe cả giọng của lá. Giọt sương bỗng giật mình. (Ảnh: WordPress.com)

Lọt vào trong công viên,
Gió sông sẽ sàng gọi,
Tiếng ve trẻ trăm tuổi,
Khiến tiếng chim diệu kỳ.

Thoát thị thành phồn tạp,
Theo thiên nhiên mà đi,
Có mình nào trong đó,
Ngàn năm nào từng si?

Uống no bầu ánh sáng,
Giai điệu nào reo thi?
Ngàn cánh chim đang vỗ,
Triệu tầng ve đang ngân,

Hạnh phúc sao mê mải,
Khiến bông tím phân vân?

Hạnh phúc sao mê mải. Khiến bông tím phân vân? (Ảnh: Anvui.net)

Theo sông về cùng suối,
Theo từng tầng nhạc vang,
Bỏ chốn trần rong ruổi,
Nào, ta cùng tấu vang…

La Vinh

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version