Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Vẫn nồng nàn, ấm áp một dòng trăng

Tôi gặp Người qua “Sô nát ánh trăng”
Bằng một nỗi cô đơn như Người vậy
Thiên tài đấy
Và đau thương cũng đấy
Ánh trăng … Người rười rượi những buồn vui.

Trái tim mang tận hiến cho Đời
Còn riêng Bét vẫn một đời lận đận
Vinh quang đến như đùa cùng số phận
Kiệt tác là thế này sao?
Những bất hạnh huy hoàng!

Những phút giây vụt hóa thiên tài
Lại là phút quên mình đang sống
Trái tim lớn và rung động lớn
Cũng rưng rưng trước dang dở cuộc tình.

Tôi từng đi tìm Sô nát… của mình
Bản nhạc nào đã viết bằng nước mắt
Vinh quang ngắn như một đêm hòa nhạc
Vẫn nồng nàn, ấm áp một dòng trăng.

Hồng Oanh


Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version