Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Một ngày với Côn Sơn

Hồ Côn Sơn hoàng hôn tĩnh lặng
Nắng chiều còn vương đọng những đường hoa
Gió thoảng hương quen, lô xô mấy mái nhà
Sương lảng bảng, đất ấm nồng ngọn lửa.

Côn Sơn ơi, tiếng tâm ta gõ cửa
Tiếng rạt rào, cuộn sóng, trào dâng
Ta muốn hát giữa núi rừng yên lặng
Muốn dang tay ôm trọn những ngọn đồi

Mai ta về ta sẽ nhớ khôn nguôi
Con đường đất gồ ghề đầy hoa dại
Những mảng xanh ấm nồng hương xa ngái
Những nỗi niềm nhưng nhức ở trong tâm

Hình như là chuyện xưa cứ vang ngân…

Hồ Thu

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version