Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Chiều tháng Năm nghe nhạc từ Thiên Quốc

Chiều vàng nắng đổ
Những đám mây tụm tập một góc trời.
Giữa thinh không loáng thoáng tiếng chim rơi,
Rớt vào thẳm xanh, nhỏ thành chiêm chiếp…

Gió bỗng ùa về, nâng kèn dạo nhạc,
Mây chợt trắng, nở mát trời,

Nắng lung linh, từng sợi, vàng tươi…
Thao thiết lá,
Ngào ngạt hoa,
Đó đây hương thần thánh lan xa…

Sừng sững trước mắt ta,
Một đoàn nhạc từ Thiên Quốc.
Trống dồn lên từng đợt,
Sáo, kèn, giai điệu thiết tha..
Mọi âm thanh,
đằm vào nốt lặng
Đoàn áo xanh,
người tiếp người,  
như vô tận
ra quân…

Lời thiêng réo rắt
Chan chứa từ bi, thánh khiết

Nhân ái giao hòa
Khúc khải hoàn ca
Sao mắt ta lệ ướt
Giai âm xưa,
Vừa thức đấy
Ta chờ…

Cõi Thiên Thanh,
Cụm mây nào cũng lấp lóa bình minh.
Sao nhiều Mặt Trời vậy?
Sao trong buổi chiều nay
Ánh dương mọi sắc màu ùn ùn thức dậy?
Bao nhiêu thần tiên

Ào ào như thác

Dòng nhạc tuôn trào,
Thù thắng vút lên cao…

Kèn ơi, hãy thức!
Nốt lặng ơi!
Hãy đi vào tấu khúc.

Càn Khôn chuyển mình,  
tràn ngập ánh Quang Huy..

Anh Vũ

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version