Đại Kỷ Nguyên

Thơ: Chầm chậm thu

Chầm chậm thu đi qua ngõ
Thoảng hương trái chín đầu mùa
Chùm ổi vàng giấu trong kẽ lá
Giật mình! Thương thuở xa xưa.

Trời cứ xanh, gió lại vô tình
Nước trong veo như mắt người thiếu nữ
Sen trong hồ khép cánh nhung mơ ngủ
Xanh thơ ngây hạt cốm đầu mùa.

Vườn mẹ đung đưa lũ bưởi tròn
Chuối chín cây, chào mào về rối rít
Hồng đỏ mọng, trái thị vàng thơm nức
Gió mang về hương nếp ngất ngây.

Hình như… mùa thu đã qua đây
Trách mình! nỡ vô tình đến thế
Bao hò hẹn với thu còn dang dở
Ngẩn ngơ chiều… một thoáng heo may.

Người ra đi… thương nhớ theo đầy
Để bâng khuâng… cả chiều đơn lẻ
Chầm chậm… những ngày thu đẹp thế
Thương nhớ mùa… lá vàng chẳng nỡ rơi!

Ánh Tuyết

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn, âm nhạc mà chuyên mục Văn hóa – Nghệ thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về với nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Xem thêm:

Exit mobile version