Vài nét về tác giả: Nhà thơ Dương Thị Bắc nguyên công tác tại trường Đại học Luật Hà Nội, là thành viên của Câu lạc bộ thơ Thông Reo, là một trong những CLB thơ đầu tiên ở Thủ đô Hà Nội ra đời năm 1982, xuất phát từ tình yêu thơ của những nhà thơ thời ấy, lấy ý từ câu thơ của Nguyễn Công Trứ: “Làm cây thông đứng giữa trời mà reo”.
Thơ của chị Dương Thị Bắc đau đáu lòng hiếu thuận của người làm con với các bậc sinh thành, của người vợ hiền, mẹ đảm, và luôn đằm thắm nhẹ nhàng mà đề cao những giá trị nhân sinh của cuộc sống.
Lời sám hối muộn màng
Con nợ mẹ cái ngày sinh nở
Mẹ đớn đau con lỡ bẫy bùng
Nợ mẹ khi gió bắc đêm đông
Thiếu chăn mẹ nhường con đủ ấm
Con nợ mẹ những ngày nắng nóng
Dưới nắng hè rát bỏng đôi chân
Quang gánh nặng vai mẹ tảo tần
Vai tím chai sần chân không mỏi
Nợ mẹ ngày đêm giông bão nổi
Chân lội bùn nước tới ngang lưng
Nợ mẹ khi đêm tối mịt mùng
Đi học nhóm mẹ thường đưa đón
Con nợ mẹ ngày cha đau ốm
Mẹ một mình khuya sớm chăm lo
Các cháu thơ khôn lớn đến giờ
Vẫn nhớ tiếng ầu ơ của mẹ.
Con nợ mẹ nhiều không thể kể
Cả đời con không thể đáp đền
Cầu xin vong linh mẹ khôn thiêng
Nghe tiếng lòng con gửi tới miền thương nhớ.
Hà nội, tháng 3 năm 2018
Dương Thị Bắc
Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.