Đại Kỷ Nguyên

Lối cũ ngày xưa: Con đường nhỏ khấp khểnh, gió đu đưa, cây Gạo cổ giờ có còn đơm lộc?

Qua bao bận mùa sang mùa hối hả
Nay trở về thăm lối cũ ngày xưa
Con đường nhỏ khấp khểnh, gió đu đưa
Cây Gạo cổ giờ không còn đơm lộc.

Thời gian trôi vụt qua trong phút chốc
Ruộng rau xưa giờ đã hoá nếp nhà
Bao ao hồ thành biệt thự nguy nga
Người vẫn vậy, nhưng thêm phần cứng cỏi.

Con đường nhỏ khấp khểnh, gió đu đưa. Cây Gạo cổ giờ không còn đơm lộc. (Ảnh: Anhcuatoi.com)

Cảnh chiều chiều nghe sáo diều vẫy gọi
Chạy chân trần trên khắp cánh đồng khô
Nay đổi lại là những tiếng bi bô
Của con trẻ quây quần bên tổ ấm.

Cảnh ra ruộng vấy bùn đen lem lấm
Nhoẻn miệng cười – giờ cũng có còn đâu
Nắng mùa thu vắt vẻo chiếu muôn màu
Vào suy nghĩ đan đa chiều cũ mới.

Cảnh chiều chiều nghe sáo diều vẫy gọi. Chạy chân trần trên khắp cánh đồng khô. (Ảnh: Wikipedia.org)

Mải bâng khuâng về ngày xưa diệu vợi,
Và hôm nay khi cuộc sống chuyển mình
Chợt nhận ra trong giây phút lặng thinh:
“Ta đã lớn và bạn ta đã lớn..”

Thanh Bình

Tiểu mục Văn thơ là bức ký họa thơ ca, tản văn mà chuyên mục Nghệ Thuật Thời báo Đại Kỷ Nguyên muốn dành tặng cho độc giả, để tìm về nơi thuần khiết sâu thẳm nhất của chính mình, như một nốt lặng trầm quý giá trong bản nhạc cuộc sống thường nhật ồn ào, sôi động.

Exit mobile version