Đại Kỷ Nguyên

Lăng kính Việt Nam: Sự tích ‘Miếng trầu đỏ thắm nặng sâu tình người’

Nằm ở phía Đông Nam của châu Á, Việt Nam là đất nước hình chữ S thơ mộng và yên bình. Trải qua những năm tháng dài lâu của lịch sử, Việt Nam mang trong mình bao nét đẹp truyền thống rất đáng tự hào. Là một người con của mảnh đất anh hùng, trong mỗi chúng ta ai cũng có lòng tự tôn dân tộc, khát khao đưa Việt Nam vươn ra thế giới. Và ngoại ngữ chính là phương tiện để chúng ta kết nối với bạn bè quốc tế.

Loạt bài “Lăng kính Việt Nam” của chuyên mục Học tiếng Anh xin được giới thiệu với độc giả các đoạn văn song ngữ Anh – Việt khai thác những vẻ đẹp về văn hóa, thiên nhiên, con người Việt Nam kèm theo những giải thích từ mới, cấu trúc nổi bật để người học có thể tự tin quảng bá đất nước mình.

THE LEGEND OF THE BETEL LEAVES AND THE  ARECA NUTS

SỰ TÍCH TRẦU CAU

A long time ago, in a small village lived the Cao family. They had two sons. One was called Tan, and the other was called Lang. Although they were not twins, they still looked a lot like each other. Even their close relatives had no way to recognize who was the older and younger. The two brothers loved each other a lot. But it was not lucky that their parents passed away so soon. Since then, the two loved each other even more. One day, the father of the Luu family adopted Tan and Lang because he saw they were good boys. He taught them like his own children. Mr.Luu had a daughter. She was the most beautiful girl in the village. Mr.Luu knew that his daughter loved Tan, who was the older one, but he didn’t know who he was since the two brothers looked so alike.

Ngày xửa ngày xưa, có gia đình họ Cao sống ở một ngôi làng nhỏ. Họ có hai người con trai. Một người tên Tân và người kia tên Lang. Mặc dù họ không phải anh em sinh đôi, nhưng rất giống nhau. Ngay cả họ hàng thân thiết cũng không cách nào phân biệt được người anh và người em. Hai anh em rất thương yêu nhau. Nhưng chẳng may cha mẹ qua đời sớm. Từ đó hai anh em lại càng thương yêu nhau hơn. Một ngày nọ, người cha của gia đình họ Lưu nhận nuôi Tân và Lang vì ông thấy họ là những cậu bé ngoan ngoãn. Ông dạy dỗ họ như con ruột của mình. Ông Lưu có một cô con gái. Cô là cô gái đẹp nhất làng. Ông Lưu biết rằng con gái mình đã yêu thương người anh trai là Tân, nhưng ông không biết ai là anh và ai là em vì họ quá đỗi giống nhau.

“My daughter, I know that you love Tan. But even I cannot recognize who he is. So, tomorrow, you cook a rice soup to give both of them and show me who is Tan. And I will let you and him get married.” Mr.Luu told his daughter.

Ông Lưu nói với con gái: “Con gái của cha, cha biết con yêu thương Tân. Nhưng đến cả ta cũng không nhận ra được cậu ấy là ai. Nên sớm hôm sau con nấu một bát cháo và đưa cho cả hai và chỉ cho ta biết ai là Tân. Ta sẽ cho cậu ta cưới con”.

At that time, the rules were so hard. Every time people ate or drank, they had to let the older go first. That’s why Mr.Luu wanted to use that way to know who was Tan and who was Lang.

Lúc đó, luật lệ rất nghiêm khắc. Mỗi khi mọi người ăn uống, họ phải nhường người lớn tuổi hơn dùng trước. Do đó ông Lưu muốn dùng cách này để biết ai là Tân và ai là Lang.

Người cha bảo con gái nấu cháo và đưa cho hai anh em ăn để phân biệt đâu là anh, đâu là em (Ảnh: Eva)

The daughter followed her father’s words. They could know right away because Lang always let his older brother eat first. Miss Luu and Tan got married. Lang also went out to live with the young couple. However, sometimes Lang also felt sad because Tan didn’t pay as much attention to him as before.

Cô con gái nghe lời cha dặn. Họ có thể biết ngay vì Lang luôn nhường anh trai ăn trước. Cô gái họ Lưu và Tân nên duyên vợ chồng. Lang cũng dọn ra ngoài để sống cùng anh chị. Tuy nhiên, đôi khi Lang cảm thấy buồn vì Tân không còn quan tâm nhiều tới chàng như trước kia.

Time went by, and they still lived happily together. Until one day, Lang was so tired of working in the field that he came home first. His sister-in-law saw him coming and went to greet her husband back home without realizing it was Lang.

Thời gian trôi qua, họ vẫn sống với nhau hạnh phúc. Cho tới một ngày nọ, Lang bị mệt khi làm việc ngoài đồng và về nhà trước. Chị dâu của chàng nhìn thấy chàng và chào đón chồng trở về mà không nhận ra rằng đó là Lang.

“It’s me,” Lang started.

“Là em, em mà” – Lang nói.

The wife recognized she was wrong but it was too late. Tan came home and saw his wife holding hands with his brother. Although Tan didn’t say anything, he could not stop thinking that there was something wrong with the two people. His love for Lang was less every day. Lang knew what his brother thinking. He was so sad and could not stand it. The next day, he left without a word. Lang didn’t know where to go. He just kept going and going. He was so hungry and sad. One day, he stopped and sat beside a big river. Lang was so tired that he just lay down and slept, and he never woke up again. His body was transformed into a limestone.

Người vợ nhận ra cô đã sai nhưng quá trễ. Tân trở về nhà nhìn thấy vợ đang cầm tay em trai. Mặc dù Tân không nói gì, nhưng chàng không thể thôi không nghĩ rằng có gì đó giữa hai người họ. Tình cảm của chàng dành cho Lang ít dần. Lang hiểu những điều anh trai nghĩ. Chàng rất buồn và không thể chịu đựng thêm được nữa. Ngày hôm sau, chàng bỏ đi mà không nói một lời nào. Lang không biết đi đâu. Chàng cứ đi mãi đi mãi. Chàng rất đói bụng và buồn bã. Tới một ngày, chàng dừng chân bên một dòng sông lớn. Lang đã rất mệt và chỉ muốn nằm xuống ngủ, và chàng không bao giờ thức dậy nữa. Thân thể của chàng đã hóa thành tảng đá.

Back to Tan, when he didn’t see his brother around, he was so worried. He knew that Lang had left because of him. He felt so guilty and decided to go to look for his brother. Tan never even told his wife. He just went away. He also kept on going and going. Fate led him to follow the way his brother passed until he stopped at the river. Because of being so tired, and not being able to cross the river, he sat beside the stone, crying for Lang. Tan also fell asleep and never woke up, like his brother. His body, like Lang’s body, was transformed into an areca tree.

Còn với Tân, khi không thấy em đâu, chàng rất lo lắng. Chàng biết Lang đã bỏ đi vì chàng. Chàng cảm thấy rất tội lỗi và quyết định đi tìm em. Tân không nói gì với vợ. Chàng chỉ ra đi. Chàng đi mãi đi mãi. Số phận đưa đẩy chàng đi theo lối đi của em mình tới khi dừng trước một dòng sông. Vì quá mệt mỏi và không thể vượt qua sông, chàng ngồi bên cạnh tảng đá, khóc nhớ Lang. Tân cũng ngủ và giống em mình, không bao giờ trở dậy nữa. Thân thể chàng cũng như Lang hóa thành một cây cau.

Half a month passed, and because of worrying about her husband, the wife could not wait any longer. She at last left the house to look for Tan. Fate also led the way and brought her to the exact place where Tan and Lang had died.

Nửa tháng trôi qua, vì lo lắng cho chồng, người vợ không thể đợi thêm được nữa. Cuối cùng cô cũng bỏ nhà đi tìm Tân. Số phận đưa cô đến đúng nơi mà Tân và Lang đã chết.

In front of her eyes, there was only a big river. She sat down and leaned on the tree without knowing that was her husband. But she had a strange feeling, so warm. And then, she could not wake up anymore just like the brothers. Her body became the areca leaves and wound around the tree like a wife hugging her husband. Finally, all three of them had seen each other again, and no one or nothing could separate them anymore.

Trước mắt cô, chỉ có một con sông lớn. Cô ngồi xuống và dựa vào cây cau mà không biết rằng đó chính là chồng mình. Nhưng cô có cảm giác là lạ, thấy vô cùng ấm áp. Sau đó, cô cũng không thể dậy được nữa giống như người chồng và em trai. Thân thể cô hóa thành cây trầu cuốn quanh thân cau giống như người vợ ôm lấy người chồng của mình. Cuối cùng cả ba đã có thể gặp lại nhau và không gì có thể chia lìa họ nữa.

Cô ngồi xuống và dựa vào cây cau mà không biết rằng đó chính là chồng mình (Ảnh: Youtube)

Later on, when people heard the story, everyone was merciful. One day, King Hung went over there, they told him the story of the three people and invited him to see the place. The king asked to crush together the vine leaves with the fruits from the tree without branches, and then they found the spicy taste. When trying to chew them they felt delicious, and when they spat water on the stone, the water gradually turned red.

Về sau chuyện ấy đến tai mọi người, ai nấy đều thương xót. Một hôm, vua Hùng đi qua chỗ ấy, nhân dân đem chuyện ba người kể lại cho vua nghe và đến xem. Vua bảo thử lấy lá cây leo và lấy quả ở cái cây không cành nghiền với nhau xem sao, thì thấy mùi vị cay cay. Nhai thử, thấy thơm ngon và nhổ nước vào tảng đá thì thấy bãi nước biến dần ra sắc đỏ.

The love of three people, though dead, is still a passionate and lasting one, so in all the meetings of the Vietnamese, the betel nut is always the beginning of the story, to start the affair, and in small or large feasts, weddings, festivals, the betel nut chewing habit has become an inherent part of the Vietnamese nation.

Ăn trầu đã trở thành nét đẹp của dân tộc Việt (Ảnh: Vietbao)

Tình duyên của ba người tuy đã chết mà vẫn keo sơn, thắm thiết, cho nên trong mọi sự gặp gỡ của người Việt Nam, miếng trầu bao giờ cũng là đầu câu chuyện, để bắt đầu mối lương duyên, và khi có lễ nhỏ, lễ lớn, cưới xin, hội hè, tục ăn trầu đã trở nên tục cố hữu của dân tộc Việt Nam.

Theo sachhayonline

Thiên Cầm biên dịch

Exit mobile version