Đại Kỷ Nguyên

Học từ qua danh ngôn: Đôi khi, chúng ta nỗ lực nắm bắt tương lai mà quên mất hiện tại

Cuộc sống là chuyến hành trình với đầy đủ các cung bậc cảm xúc: có thăng, có trầm, có hạnh phúc, có khổ đau. Tới một thời điểm nào đó, ai cũng phải đối mặt với thử thách và cảm thấy mình thật nhỏ bé. Và có lẽ, hai chữ “động lực” là điều mà chúng ta tìm kiếm trong những giây phút ấy.

Đôi khi, chỉ một hành động nhỏ có thể mang đến thay đổi lớn, một câu nói vô tình đọc được ở đâu đó cũng đủ để thắp lên hy vọng trong tâm hồn. Loạt bài “Học từ qua danh ngôn” không chỉ giúp bạn đọc làm phong phú thêm vốn từ vựng mà còn mong muốn đem đến nhiều giá trị hơn thế. Hãy để những câu danh ngôn ý nghĩa tựa như những hạt giống ươm mầm trong mảnh vườn trí tuệ của bạn.

***

Sometimes we try to capture the future and we forget how to live the present. – Anastasia Zhadnova

Đôi khi chúng ta nỗ lực nắm bắt tương lai mà quên mất phải sống với hiện tại như thế nào.

sometimes (adv) /’sʌmtaimz/: đôi lúc

try to V: cố gắng làm gì

capture (n/v) /’kæptʃə/: sự bắt giữ, sự đuổi bắt, bắt giữ, đoạt được

forget (v) /fə’get/: quên

present (n) /’preznt/: hiện tại, món quà

Câu chuyện tham khảo:

WE’RE SO LUCKY – CHÚNG TA THẬT MAY MẮN

“Honey, would you drop the kids off at school this morning? I’ve got a lot of shopping to do and errands to run”.

“Anh ơi, anh có thể đưa các con tới trường vào sáng nay được không? Em còn phải đi mua nhiều thứ và làm những việc nhỏ khác”.

“Well, dear, I’ve got a pretty hectic day myself (sigh) …  OK I’ll do it.  But hurry up, kids!”

Ừm, em à, ngày hôm nay của anh rất bận rộn (thở dài) … Được thôi, để anh đưa các con đi. Các con nhanh lên nào!”

So Dad and his children jump into the car and they’re off. The busy father glances at his watch. “Why is traffic so slow this morning? Certainly people should drive safely, not speed, but this little old man in front of us must be sight-seeing! I’ll pass him as soon as I can… take a short cut maybe … Oh, no!!”

Rồi người bố cùng các con lên xe và đi. Người bố bận rộn liếc nhìn đồng hồ. “Tại sao giao thông sáng nay lại ùn tắc vậy nhỉ? Chắc chắn mọi người muốn lái xe an toàn nhưng có vẻ như ông lão trước chúng ta vừa đi vừa ngắm cảnh. Bố sẽ vượt lên ông ngay sau khi có thể. Có thể sẽ đi đường tắt… Ôi không!!”

Wouldn’t you know it! The car approaches a railroad crossing just as the lights begin to flash and the safety gate comes down. Dad’s first thought: “Darn it! We’re going to be held up by a train and be late”.

Bạn biết không, ngay khi chiếc xe tiến đến một ngã tư có đường sắt chạy qua thì đèn báo hiệu bắt đầu nháy sáng và gác chắn tàu hỏa hạ xuống. Ý nghĩ đầu tiên của người bố là: “Chết tiệt! Chúng ta phải chờ cho tàu qua và sẽ muộn mất”.

So, as Dad is fuming in the front seat, anxiously tapping his fingers on the steering wheel, reviewing, in his mind, how to make up some time … a sweet, childish voice calls out from the backseat: Daddy, Daddy, we’re so lucky! We get to watch the train go by!”

Vì thế, khi người bố đang ngồi tức giận ở ghế trước, gõ ngón tay lên chiếc vô lăng với vẻ lo lắng, nghĩ xem làm thế nào để cho kịp giờ thì bỗng nhiên một giọng nói ngọt ngào, trẻ thơ vang lên từ hàng ghế sau: “Bố ơi, bố ơi, chúng ta thật là may mắn. Chúng ta được xem tàu chạy qua!”

Dựa trên một câu chuyện được kể bởi Jerry Braza trong cuốn Moment by Moment, NXB Tuttle năm 1997, trang 3

***

Daddy’s take: an inconvenience, a delay. Child’s take: the joy of a new experience. The frustration and the excitement of seeing the train pass by: every occasion could become an adversity if we don’t welcome it as an opportunity for growth and learning.

Người bố coi đây là sự bất tiện và chậm trễ. Nhưng đứa trẻ lại cho rằng đó là niềm vui của một trải nghiệm mới. Sự thất vọng [của người bố] và sự phấn khích [của đứa trẻ] khi nhìn thấy đoàn tàu chạy qua [gửi gắm ý nghĩa]: Mỗi thời khắc có thể trở thành nghịch cảnh nếu chúng ta không đón nhận nó như một cơ hội để phát triển và học hỏi.

Awareness of the present moment is always a wonderful reminder to stop and enjoy what the journey has to offer along the way. Often the “now”, called by some “the sacrament of the present moment” or “the Sacrament of the blessed present”, is filled with many gifts if we have the eyes to see, the ears to really listen.

Trân quý hiện tại luôn là một nhắc nhở tuyệt vời để [chúng ta] dừng lại và tận hưởng những gì cuộc hành trình đem đến trong suốt chặng đường. Một số người gọi “bây giờ” chính là phước lành của hiện tại, nó thường mang tới biết bao món quà nếu như chúng ta biết nhìn nhận và lắng nghe thực sự.

Mai Vy (Tổng hợp và biên dịch)

Xem thêm:

Exit mobile version